Lời thì thầm trong bóng tối: "Chúa Jêsus đã Phục sinh!"

Dưỡng linh
08:49 09/04/2021

Oneway.vn - Đối với nhiều Cơ Đốc nhân, đây có lẽ là Lễ Phục sinh đầu tiên mà chúng ta không được kỷ niệm trong một nhà thờ đông đúc với âm nhạc và ca tụng.

Vậy thì làm sao chúng ta có thể thực sự kinh nghiệm được sự kiện Chúa Jêsus phục sinh?


Điều gì sẽ xảy ra, nếu chúng ta kinh nghiệm quyền năng Chúa Jêsus Phục sinh không phải trong một dàn hợp xướng khổng lồ đang ca hát nhiệt thành, mà chính trong từng hơi thở lặng thầm thường nhật?
Trong thời đại COVID-19 hoành hành, khi mà nhiều người đang phải vật lộn để thở trong chiếc mặt nạ phòng độc, tôi cảm nhận được quyền năng Chúa Jêsus trong từng hơi thở mà tôi được đặc ân tiếp nhận.


Điều gì sẽ xảy ra, nếu chúng ta nhìn thấy khuôn mặt Chúa Jêsus không phải nơi những khải tượng chói lóa, mà là nơi một người anh chị em đang thất vọng ở phía bên kia màn hình?
Điều gì sẽ xảy ra, nếu chúng ta nhìn thấy khuôn mặt Chúa Jêsus nơi một nhân viên vệ sinh, những người phải khử khuẩn cửa ra vào và thang máy cả ngày?
Điều gì sẽ xảy ra, nếu chúng ta cảm nhận Chúa không phải qua những nguyện vọng được đáp ứng, mà là qua vết thương sâu thẳm trên thân Chúa Jêsus, như sứ đồ Thô-ma?
Điều gì sẽ xảy ra, nếu chúng ta cảm nhận Chúa trong tình trạng cách ly hiện tại? Hoặc ngay cả khi đau ốm hay qua gánh nặng chúng ta phải mang?
Điều gì sẽ xảy ra, nếu chúng ta trải nghiệm sự hiện diện sống động của Chúa Jêsus không phải qua một buổi thờ phượng tổ chức chu đáo, mà ngay chính trong bữa ăn sáng đơn sơ với những người thân yêu, như các môn đồ quây quần cùng nhau bên bờ biển sau một đêm dài làm việc?
Không phải qua sự nhóm họp trong các nhà thờ lớn, nhưng chúng ta vẫn nhận được bánh sự sống trong Thánh Linh bởi Chúa Jêsus?
Điều gì sẽ xảy ra, nếu Chúa Jêsus đang đứng sau chúng ta, giữa bóng tối tại nơi chôn cất những ước muốn và niềm vui thích chúng ta, giống như Ma-ri đang ngồi khóc trước ngôi mộ trống? Trong nỗi buồn của những ngày lễ, những kế hoạch hoặc thậm chí đám cưới bị hoãn lại?
Điều gì sẽ xảy ra, nếu chúng ta trải nghiệm sự phục sinh của Chúa Jêsus không phải như một ngọn lửa chói lòa vinh quang, mà là một ngọn nến trong bóng tối?
Điều gì sẽ xảy ra, nếu chúng ta không đứng tại nơi sân khấu sáng chói ánh đèn tại Hội thánh, mà quỳ nơi căn phòng cầu nguyện nhỏ bé ở nhà? Cũng chính tại nơi ấy, đột nhiên, Lời Ngài vang lên ngay trong tấm lòng chúng ta như một lời thì thầm trong bóng tối?


Trước đây, chúng ta thường kỷ niệm sự Phục sinh bằng những bài hát ngợi khen hoành tráng trên một sân khấu sáng bừng.
Tuy nhiên, khi nói đến phần quan trọng nhất: sự Phục sinh, trước giả của các sách Phúc âm chỉ thì thầm. Họ không cố gắng mô tả sự Phục sinh một cách thuyết phục, nhưng họ nói một cách trung thực.
Có lẽ, có những chân lý nên được trải nghiệm trong bóng tối.
Ngày nay chúng ta có tin Chúa Jêsus còn sống không? Chúng ta phải tìm ở đâu để thấy Ngài?
Đây là thời kỳ khó khăn. Virus, bệnh tật, cái chết, sợ hãi, cách ly, cô lập, suy thoái kinh tế, v.v. Gần đây, vợ tôi hỏi tôi gần đây: "Liệu gia đình chúng ta sẽ ổn chứ?" Tôi không muốn nói dối rằng mọi thứ sẽ ổn.
Không, không gì đảm bảo chúng ta sẽ ổn - nghĩa là còn sống, khỏe mạnh và không bị ảnh hưởng về mặt tài chính. Nhưng Đức Chúa Trời làm mọi việc vì lợi ích con cái Ngài, và chúng ta có thể tin cậy điều này, vì Chúa Jêsus đã sống lại.
Chúng ta không hét to điều đó như thể đang đứng trên đỉnh núi cao. Không ai trong chúng ta vào thời điểm này có được sự tự tin đó. Nhưng chúng ta tuyên bố lẽ thật này với lòng tin cậy, ngay trong trũng bóng chết.
“Vả, chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời, tức là cho kẻ được gọi theo ý muốn Ngài đã định...
“Đức Chúa Jêsus Christ là Đấng đã chết, và cũng đã sống lại nữa, Ngài đang ngự bên hữu Đức Chúa Trời, cầu nguyện thế cho chúng ta. Ai sẽ phân rẽ chúng ta khỏi sự yêu thương của Đấng Christ? Có phải hoạn nạn, khốn cùng, bắt bớ, đói khát, trần truồng, nguy hiểm, hay là gươm giáo chăng?” (Rô-ma 8:28, 34-35)
COVID, hoặc suy thoái kinh tế hoặc cách ly xã hội cũng vậy.
Sau đó, tôi nghĩ đến bài Thánh ca "Vì Jêsus sống".
Tôi nhớ câu hát đầu tiên nói về một em bé sơ sinh. Một số người cho rằng câu hát này thật kỳ lạ. Nhưng câu chuyện đằng sau mang rất nhiều ý nghĩa.
“Ngọt ngào thay khi ôm một em bé sơ sinh
Cảm nhận niềm tự hào và hạnh phúc nơi con
Nhưng tuyệt vời hơn nữa, là sự an ninh chắc chắn
Rằng con sẽ mạnh mẽ đối mặt với những ngày khó khăn
Vì Jêsus sống” (tạm dịch)


Tác giả Gaithers đã viết bài hát vào những năm 1960 tại Mỹ, thời kỳ hỗn loạn của Chiến tranh Việt Nam, với những căng thẳng chủng tộc và sự thay đổi lớn trong các giá trị xã hội.
Đó là một mùa đông vô cùng khắc nghiệt, và Bill Gaither đã phải đối mặt với căn bệnh tăng bạch cầu đơn nhân nghiêm trọng. Còn vợ ông, Gloria Gaither và các tín đồ khác đang phải đối mặt với sự vu khống của người khác.
Sau đó, họ phát hiện ra mình đã có con. Họ tự hỏi liệu có khôn ngoan khi đưa đứa bé vào một thế giới lầm than như vậy không.
“Một ngày nắng đầu xuân, Bill, Gloria và cha của Bill, George đi ngang qua bãi đậu xe tại văn phòng nhỏ của họ. George chỉ cho Bill và Gloria một chỗ đáng chú ý mà họ không nhận thấy.
“Ông chỉ ra một ngọn cỏ nhỏ bé đã vươn mình lên khỏi lớp đất, đá và bê tông để rồi chạm tới ánh nắng của thế giới bên trên. Ngọn cỏ ấy có một ý chí sống mạnh mẽ; vượt qua mọi khó khăn để hoàn thành sứ mệnh của mình. Và nó đã trở thành biểu tượng cho gia đình Gaithers, về cách Chúa hành động trong sự sáng tạo Ngài.
“Và điều đó đã truyền cảm hứng để Gloria viết bài hát, bày tỏ niềm hy vọng bởi sự phục sinh của Chúa Jêsus, cũng như ngọn cỏ bé nhỏ ấy và sự ra đời của con trai bà. ”
“Trên trời vinh quang, Vua Thánh xuống gian trần
Xót thương con người sống trong lầm than
Thân vàng hy sinh, chịu đau thương cứu người
Hiện Ngài đang sống để đón muôn người tìm nguồn thái an
Vì Jêsus sống, tôi bước đi với hy vọng
Bóng đêm xa dần, lòng luôn vững tin
Vì tôi biết rõ Chúa sống quyền uy trên khắp trời
Vì Jêsus sống luôn với tôi, tôi vui sống trong Ngài.”
Mùa lễ Phục sinh này, nguyện chúng ta cảm nhận lời thì thầm “Chúa Jêsus đã sống lại” nơi bóng tối tâm hồn chúng ta, và ngay trong cộng đồng nơi chúng ta đang sống!

Bài: Ronald JJ Wong; dịch: Nhạn Võ
(Nguồn: thir.st)

bình luận

Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này