Phải làm gì khi mọi thứ đang đi xuống?

Dưỡng linh
03:26 29/01/2021

Oneway.vn - Tôi thở dài, nhớ lại hai tuần qua và biết ơn Chúa đã kéo tôi ra khỏi vòng xoáy đó thể nào.

Hai tuần qua, 3 gia đình cốt cán trong Hội thánh đã rời khỏi chúng tôi. Chúng tôi không phải là một nhà thờ lớn. Và bởi vì chúng tôi chỉ mới 8 năm trong chức vụ tại một vùng ngoại ô nhỏ bé của Washington DC, nên sự ra đi của họ đã khiến tôi tổn thương lớn về tinh thần. 

Ngẩng cao đầu bằng cách “tin cậy vào Phúc âm” hoặc biết ơn vì chúng tôi là một “Hội thánh được sai phái”, nhưng đâu đó tôi vẫn cảm thấy mọi thứ như rỗng tuếch và tôi bắt đầu đi vào vòng xoáy. 

Có thể bạn từng ở trong tình cảnh này. Hoặc đó là sự không hài lòng từ sếp, sự coi thường của nhân viên hay bị cô lập vì đại dịch COVID… mọi thứ khiến bạn gặp khó khăn. Tất cả chúng ta có lẽ đều trải qua những khoảnh khắc như thế này. Và chúng ta đã làm gì?

Vài năm nữa, tôi sẽ bước qua tuổi 50. Với số ít những ‘vết sẹo’ cá nhân và trải nghiệm trong chức vụ, vài ngày trước có một người anh em cùng chức vụ đã đến với tôi và hỏi "Anh đã làm gì khi thất vọng?”. 

Tôi thở dài, nhớ lại hai tuần qua và biết ơn Chúa đã kéo tôi ra khỏi vòng xoáy đó thể nào. Và đây là những gì tôi đã nói với anh ấy.

  1. Bảo vệ bản thân

Đầu tiên, tôi bảo vệ bản thân. Khi tâm trạng xuống dốc, tôi dễ dàng bám vào tội lỗi. Tôi giận dữ, phản ứng dữ dội, tránh né, cô lập, lên án hoặc lao vào những cuộc chiến kém hoàn hảo hơn. 

Tôi phải bảo vệ mình khỏi tội lỗi rất dễ vướng, tội lỗi đang rình rập chung quanh, tìm người để cắn nuốt. (Hê 12:1; Sáng 4:7; 1 Phi 5: 8 ). Vì vậy, tôi thiết lập các rào cản ngay lập tức khi bắt đầu đi vào vòng xoáy. 

Tôi biết bản tính xác thịt yếu đuối của mình, làm thế nào tôi dễ dàng sống theo khuôn mẫu của thế giới này, và làm thế nào khi sa-tan luôn chực sẵn để phá hủy niềm vui và lấy đi sự vinh hiển của Đức Chúa Trời. 

Điều tôi cần làm: đóng cửa, tắt mạng xã hội, bước ra khỏi sự cô lập và tránh xa những câu chuyện kể trong đầu. Điều này tạo không gian thở để tôi chạy về phía anh em cùng niềm tin.

  1. Cộng đồng Cơ Đốc

Tôi tâm sự với những người bạn thân nhất của tôi và vợ tôi. Khi tôi đi xuống theo đường xoắn ốc, tôi cần một người cùng gánh nặng với tôi - một người bạn gắn bó hơn cả một người anh em, một người sẽ ngước mắt lên nhìn Đấng Cứu Rỗi luôn hiện hữu (Ga-la-ti 6:2; Châm-ngôn 18:4; Hê-bơ-rơ 12:1). 

Tôi làm điều này vì ba lý do. Thứ nhất, bạn bè và vợ giúp tôi cảnh giác với tội lỗi. 

Thứ hai, họ nhắc nhở tôi về Phúc Âm, rằng giá trị của tôi không phụ thuộc vào thất bại hay thành công, và những thực tế tồi tệ hay nỗi sợ hãi tương lai của tôi đã được giải quyết trong Đấng Christ. 

Thứ ba, điều này giúp tôi nhận biết những lý do có thể có trong việc tự gây ra cho bản thân. Thường có một bài học để rút ra, tính cách cần được định hình và những thay đổi cần thực hiện. Cộng đồng Cơ Đốc giúp tôi duy trì sự vâng lời, có được sự an toàn trong Phúc âm và bước tiếp.

  1. Lấp đầy khoảng trống

Tôi dừng mọi thứ và làm điều gì đó tôi thích. Dù chưa nhìn thấy Đấng Christ, nhưng tôi biết điều gì đã nuôi dưỡng tình yêu của tôi dành cho Ngài, nơi tôi nếm trải và nhìn thấy sự tốt lành của Ngài, cách tôi đặc biệt đón nhận niềm vui trong ơn cứu rỗi (1 Phi 1:8; Thi 34:8; 51:12). 

Tôi không làm điều này để bỏ qua tình trạng hiện tại của mình. Đúng hơn, tôi nhận biết Đấng Christ đã chịu đựng nhiều hơn những gì tôi đang đối mặt, nhờ đó tôi được hưởng sự thông công của Ngài ngày nay. Tôi hát một bài thánh ca hay đi dạo, ngồi bên bếp lửa, hoặc thưởng thức một bữa ăn ngon với người khác. Đây là nơi tôi nếm trải và thấy rằng Chúa của tôi là tốt lành. Cuối cùng, Chúa sẽ nâng vực tôi khỏi nỗi buồn.

  1. Ân điển của Chúa

Trong suốt 3 hoặc 4 ngày, tôi ngồi đó: Tôi tự vấn kỹ năng mục vụ của mình, lòng trung tín của tôi đối với thân thể Đấng Christ.

Tôi nhớ đến những người bạn đã chọn rời bỏ Hội Thánh, tôi nhớ về ân điển của Đức Chúa Trời và những bức tường vững chãi đã giữ tôi khỏi tội lỗi, khỏi những đả kích trong sự tức giận và lên án. Tôi từng đả kích một lần, nhưng ân điển của Ngài đã lôi kéo tôi nhanh chóng tìm kiếm sự tha thứ. Hai người bạn và vợ tôi lắng nghe sự ‘phun trào' của tôi và buồn bã. Họ hướng tôi đến với Chúa và những điều cần thay đổi. 

Đến giữa tuần, thật thoải mái khi ngồi bên đống lửa một mình trò chuyện với Chúa, và có một anh chàng đến học Kinh Thánh. Anh ấy hỏi tôi thế nào, tôi chia sẻ, có lẽ là quá nhiều. Anh ấy mới đến Hội thánh, chưa phải là tín đồ, và anh ấy sẽ trở thành một người bạn yêu quý. 

Anh ấy khen khả năng lãnh đạo của tôi, cộng đồng Cơ Đốc và tác động trong cuộc sống của anh ấy đến từ những “lời dạy mới” trong Kinh thánh. Qua nhiều năm, tôi đã cưu mang anh chàng này, và khao khát anh sẽ biết Chúa.

Và tôi đã mạnh dạn hỏi anh lần nữa "Tất cả những điều này thực sự khích lệ tôi, nhưng tôi chỉ băn khoăn không biết anh nhận biết Chúa Jêsus là ai?" 

Anh trả lời, "Matt, tôi tin rằng Ngài chính là Đấng Cứu Rỗi của tôi”. Thật! Tôi đã không thể kiềm chế được niềm vui và tiếng cười của mình về điều này.

  1. Tấm lòng của Chúa

Sự tốt lành của Chúa đã thăm viếng tôi vào đêm hôm đó, sau này vợ tôi đã chia sẻ cảm giác thật tuyệt thế nào khi nghe thấy tiếng cười vang của tôi qua cửa sổ bếp. Thật, Chúa là vị Vua hiện hữu, tốt lành, dịu dàng, có quyền tối thượng trên chúng ta - Đấng đã chịu chết vì những người tội lỗi như tôi. 

Ngài là Đấng giải cứu tôi hằng yêu mến. Đấng ấy cũng sẽ đi với những người đã rời bỏ Hội thánh tôi để đến nơi mới. Đấng chú ý chi tiết đến hoàn cảnh của tôi hiện tại, và với sự tốt lành của Ngài, Chúa vẫn tiếp tục để bày tỏ sự Cứu rỗi của Ngài cho tôi và tiết lộ sự cứu rỗi cho nhiều người khác.

Ngài là Đức Chúa Trời của chúng ta, vị Vua siêu việt, Đấng cúi xuống để nâng chúng ta lên các tầng trời trong ân điển của Ngài.

Bài: Matt Klingler; dịch: Sara Doan
(Nguồn: thegospelcoalition.org)

https://www.thegospelcoalition.org/article/what-to-do-when-youre-down/

 

 

bình luận

Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này