Thời gian là dòng sông và chúng ta là những viên sỏi

Dưỡng linh
01:47 26/09/2022

Oneway.vn - Thời gian như dòng sông chảy xiết. Chẳng bao giờ thấy đủ với thứ ta cần đâu.(Ảnh: Freepik)

Trong chuyến đi của gia đình vào mùa hè đến dãy núi Rocky ở Canada, chúng tôi đã ngắm nhìn nhiều sông và suối.

Con trai chúng tôi là Chet (4 tuổi) và Ira (2 tuổi) thích ném những viên sỏi vào dòng nước đang chảy mỗi khi có cơ hội. Đó là hành động tự nhiên của một cậu bé, tôi cũng từng làm vậy khi bằng tuổi con (thật ra là đến tận bây giờ).  

Khi nhìn chúng ném những viên đá vào lòng sông đầy đá, tôi trở lại với những suy nghĩ cứ lởn vởn trong đầu trong suốt chuyến đi, một phần là vì bài hát có tên “Whitewater” (Bọt nước). Lời bài hát bắt đầu với: 

“Thời gian là dòng sông trôi rất nhanh, em à! Chúng ta đều ở trong dòng chảy đó

Thời gian là dòng sông mà chẳng ai biết độ sâu thế nào. Chúng ta bơi vào và bị cuốn trôi đi

Thời gian thật sự là một dòng sông. Chẳng bao giờ ngừng trôi. 

Mải miết về một hướng. Cuốn theo hết thảy chúng ta, dù rằng muốn hay không…”
 

Chồng đá trên sông 
(Ảnh: Unflash)

Càng nghĩ về hình ảnh những cậu bé ném đá vào sông, tôi càng nhận ra chúng ta là những viên đá bị cuốn vào dòng chảy xiết đục ngầu. Dưới áp lực nước hay còn gọi là ‘thời gian’ chúng ta bị nhào nặn, tạo hình, bào mòn và xê dịch. Và một ngày nào đó khi đã đủ thời hạn, những viên đá bị mòn mỏi bởi lực nước - chúng ta trở nên những viên sỏi nhỏ và chỉ còn lại cát bụi. Bụi đất trở về bụi đất (Truyền đạo 3:20). 

Khi còn sống, chúng ta là những viên đá nằm trong sự chuyển động không ngừng của thời gian. Vào khoảng thời gian yên bình, chúng ta nghỉ ngơi ở một nơi nào đó qua một mùa. Chúng ta hình thành cộng đồng với những viên đá khác, tạo hình khi va vào nhau cũng như từ áp lực nước vậy.

Nhưng có lúc dòng chảy xiết và mạnh đến mức đánh bật chúng ta ra khỏi chồng đá mà ta gọi là nhà, rồi dịch chuyển ta theo một hướng đi khác đầy kịch tính. Những trận lụt lớn thường xảy ra đột ngột và chớp nhoáng hơn ta tưởng. 

Chúng ta hiếm khi có cơ hội nói lời từ dã đúng nghĩa với những người bạn đồng hành được ít lâu. Chỉ một cái chớp mắt chúng ta đã ở những nơi khác nhau trong dòng sông và cư ngụ tạm thời tại một chồng đá mới.

Lần đầu tiên tôi nghĩ đến ẩn dụ này là vào đầu mùa hè khi tôi đón Chet tại trường mẫu giáo, đó là ngày cuối cùng của năm học. Tôi biết thằng bé khó mà hiểu được rằng những người bạn - là những viên sỏi nhỏ đáng yêu đã ở cạnh nhau 9 tháng qua sẽ không bao giờ nằm chung trong một chồng đá một lần nào nữa. Khi vào thu, Chet sẽ bắt đầu học tại ngôi trường mới, thằng bé sẽ không thể gặp lại hầu hết những người bạn đó nữa.

Giống như dòng thời gian khắc nghiệt - thờ ơ với niềm khao khát của con người về một nơi trường tồn và những con người gắn bó mãi. Nhưng khi chúng ta vừa gắn kết với một điều gì đó, thì hoàn cảnh vượt ngoài tầm kiểm soát lại dời ta đi khỏi. 


Khoảng thời gian gắn bó

Vào cuối hè, khi đứng trên bờ sông Athabasca, sông Bow, sông Blaeberry và nhiều con sông, suối khác, tôi nghiệm ra rằng điều này đúng với bất kỳ cộng đồng nào, kể cả gia đình. 

Kira, vợ tôi và tôi giống như hai hòn đá tìm thấy nhau trong dòng suối và kết hiệp lại trong bùn lầy để trở thành tảng đá lớn gắn bó suốt 10 năm qua (và nhiều thập kỷ nữa nếu đẹp ý Chúa). Những năm qua, tảng đá lớn này đã vỡ ra 3 viên đá nhỏ, và bởi ân điển Chúa chúng tôi nuôi dưỡng 3 viên đá nhỏ cùng nhau khi dòng sông vẫn đang di chuyển. 

Nhưng tôi nhận biết rằng (như mọi bậc làm cha làm mẹ) điều này không kéo dài mãi mãi. Một ngày nào đó, dòng sông sẽ phân tán các con của tôi để chúng tiếp tục tạo hình và được tạo hình bởi những viên đá khác. 

Hôm nay Chet và Ira cùng ném những viên đá vào sông khi đang còn chập chững biết đi. Có thể khi ở Canada lần tới, chúng đã là thiếu niên nâng những tảng đá nặng hơn và ném vào dòng nước. Và cũng sớm thôi, chúng cũng sẽ như tôi: trong vai trò một người cha ngắm nhìn những đứa con mình, mọi thứ cứ lặp lại như chu kỳ dịch chuyển của dòng sông.

“Thời gian như dòng sông chảy xiết em à. Chẳng bao giờ thấy đủ với thứ ta cần đâu.

Thời gian như dòng sông cứ lặn xuống rồi bơi lội em à 

Không có mỏ neo nào giữ được thời gian ở lại đâu”.

Cuối cùng, có thể là 80 năm sau, bộ ngũ trước đây được biết đến là Chồng Đá Gia Đình McCracken sẽ còn lại là cát và phù sa rải rác - một phần vĩnh viễn của dòng sông thay vì còn vui đùa với dòng chảy. 

Trong 1.000 năm, con chúng ta cũng truyền lại cho các thế hệ, có thể không biết về nguồn gốc đá nơi chúng xuất hiện và trôi theo dòng chảy.  

Dòng sông tĩnh lặng

Không có gì là đáng buồn khi nhận thức dòng sông không ngừng trôi và ta không thể neo hoài một chỗ. 

Tôi trải qua một niềm vui diệu kỳ khi ngắm nhìn dòng sông di chuyển (không tất cả chúng ta đều bị cuốn hút bởi vẻ đẹp và sự thật của dòng chảy sao?), tôi chấp nhận với lòng biết ơn vì chỗ của tôi trong dòng sông cũng tạm thời và mong manh như viên đá mà Chet đã lượm trên bờ rồi ném xuống nước. 

Tôi đồng ý với sự sắp đặt đó, và cũng muốn chia sẻ ngắn gọn về hành trình với những viên đá quý - gia đình và bạn bè - với hai lý do chính: 

Đầu tiên, tôi biết dòng sông luôn có điểm kết thúc ở một vùng biển yên bình và nghỉ ngơi vĩnh cửu (Hê-bơ-rơ 4:1-11).  

Có lẽ những viên đá tôi biết, yêu thích và bị mất cũng sẽ ở đó. Có thể chúng tôi sẽ tranh nhau chia sẻ những trải nghiệm cá nhân về hàng loạt biến cố đã đưa chúng tôi tới đó. 

Thứ hai, tôi tin vào cội nguồn của dòng sông. Nếu tôi cho rằng thời gian chỉ là dòng chảy ngẫu nhiên, không có mục đích thì sẽ không có sự an ủi nào khi đầu hàng nó và đó chỉ là cuộc chiến tuyệt vọng. Nhưng tôi biết dòng sông có cội nguồn, sự sáng tạo ban đầu, và có đích đến. 

Cho dù chuyến đi có khó khăn như thế nào, tôi vẫn cảm thấy bình an và được yên ủi. Bởi vì tôi biết mình đang hướng về đích nơi mà vợ tôi, con tôi và những người thân yêu sẽ gặp lại nhau. Không ai trong chúng ta có thể dừng dòng chảy thời gian. 

Nhưng nếu chúng ta tin tưởng và biết có một đích đến, chúng ta có thể tận hưởng chuyến đi, hướng đến một vùng biển tĩnh lặng nhất chúng ta từng biết - bến bờ đẹp nơi chúng ta mong gặp nhau.


Bài: Brett McCracken; dịch: Quỳnh Hương

(Nguồn: thegospelcoalition.org)

bình luận

Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này