Tuổi thiếu niên từng ghét mẹ và bức thư xin lỗi mẹ đầy xúc động

Dưỡng linh
11:20 07/05/2021

Oneway.vn - Làm sao mà mẹ vẫn có thể ca ngợi Chúa sau những gì Ngài đã làm với gia đình chúng tôi?

Năm 16 tuổi, khi đang làm việc, tôi nhận được điện thoại từ mục sư. 

Ông hỏi tôi có muốn đứng trước Hội thánh và nói những điều tốt đẹp về mẹ nhân Ngày của Mẹ không. Tôi chỉ cười và từ chối. Vào thời điểm đó, mối quan hệ của tôi với mẹ thật căng thẳng. Tại sao mục sư lại hỏi tôi như vậy? 

Ông không biết rằng tôi chẳng có gì hay ho để nói về mẹ sao? Rằng tôi thậm chí còn không muốn đi nhà thờ? Rằng tôi giận Chúa và cay đắng với mẹ, vì mẹ vẫn rất yêu Ngài, bất chấp những gì Ngài cho phép xảy ra?

Chỉ vài năm ngắn ngủi trước cuộc điện thoại đó, bố mẹ tôi đã ly hôn. Cuộc ly hôn không được êm đẹp và lịch sự cho lắm - chỉ toàn là cay đắng và căm ghét. Những người vô tội ngoài cuộc đều bị tổn thương, và tôi là một trong số đó. Tôi kinh hoàng chứng kiến điều mà mẹ hứa với tôi rằng sẽ không bao giờ xảy ra. Mặc dù tôi biết đó không phải là lỗi của mẹ, tôi vẫn giận mẹ.

Tôi trách mẹ vì mẹ đã thất hứa với tôi. “Mẹ hứa con sẽ không bao giờ phải trải qua điều đó ”. Tôi đã từng rất buồn vì một người bạn thân phải chuyển đi xa do cha mẹ cậu ấy ly hôn. Mẹ chắc hẳn phải hiểu rằng điều đó quá khó khăn với tôi. Mẹ an ủi tôi bằng cách hứa một điều mà bà cho rằng bà sẽ không bao giờ đối diện. Nhưng mẹ đã thất hứa và tôi ghét mẹ vì điều đó.

Tôi ghét mẹ vì đã nói dối tôi.

Tôi ghét mẹ vì đã để điều đó xảy ra. Vì đã chuyển khỏi ngôi nhà tôi yêu thích để đến một căn hộ nhỏ nơi thành phố.

Tôi ghét những khi mẹ không biết nói gì với tôi, và cả những khi bà cố gắng an ủi tôi. Dù mẹ có làm gì đi nữa cũng không đủ để chữa lành nỗi đau của tôi.

Nhưng phần lớn, tôi ghét mẹ vì mẹ vẫn yêu Chúa.

Thật ra, tôi chưa bao giờ thực sự ghét mẹ. Tôi ghét Chúa. Tôi giận Ngài và coi thường mẹ vì bà vẫn tin cậy Ngài. Làm sao mà mẹ vẫn có thể ca ngợi Chúa sau những gì Ngài đã làm với gia đình chúng tôi? Tôi không hiểu. Tôi không muốn hiểu. Tôi chỉ là một đứa trẻ. Mặc dù tôi khăng khăng mình là người lớn và đòi được đối xử như người lớn, nhưng rốt cuộc, tôi cũng chỉ là một đứa trẻ sợ hãi. Tôi đã nói rất nhiều điều gây tổn thương người khác. Chúa đã nhân từ tha thứ cho tôi, và tôi chắc rằng mẹ cũng vậy. Nhưng có lẽ mẹ sẽ không bao giờ quên được những lời ấy. Tuy tôi không bao giờ có thể rút lại những lời cay đắng đó, nhưng tôi muốn chia sẻ với mẹ những điều đáng lẽ ra tôi phải nói.

“Mẹ ơi...

Con yêu mẹ.

Con biết mẹ đau khổ. Con biết mẹ khóc lặng thầm và cố gắng giấu những giọt nước mắt ấy. Con biết mẹ đang cố gắng can đảm vì con. Con biết mẹ không muốn con lo lắng.

Con biết cuộc sống mẹ bị đảo lộn, và con biết mẹ đang sợ hãi. Con biết mẹ cảm thấy bản thân thật bất lực, và thậm chí là vô dụng.

Con khâm phục lòng dũng cảm của mẹ. Mỗi ngày, mẹ vẫn ngợi khen Đức Chúa Trời trong khi người khác quay lưng lại với Ngài.

Con ngưỡng mộ mẹ.

Cảm ơn mẹ vì đã làm việc vất vả để chăm sóc con. Vì đã cho con một ngôi nhà, thức ăn và quần áo. Mẹ đã làm việc ngày đêm để con được tiếp tục đi học và vui chơi với bạn bè, mặc dù đó là việc mà dường như chúng ta không đủ khả năng để chi trả. Mẹ đã dốc hết sức để cuộc sống con ít bị gián đoạn nhất có thể.

Con xin lỗi vì đã vô ơn và bạc bẽo với mẹ, nhưng mẹ chưa bao giờ ngừng yêu con. Con cảm ơn mẹ.

Cảm ơn mẹ đã cầu nguyện cho con, ngay cả khi con đang nguyền rủa mẹ. Những lời cầu nguyện của mẹ đã cứu sống con nhiều lần, nhiều hơn cả những gì con biết.

Quan trọng nhất, con cảm ơn mẹ vì đã không từ bỏ Chúa Jêsus để làm gương cho con. Có thể mẹ nghĩ rằng con không nhìn thấy hay lắng nghe, nhưng không, con đã nhìn thấy tất cả. Không chỉ mẹ, con đã nhìn thấy Chúa.

Mẹ là minh chứng tình yêu Chúa dành cho con khi con cần nhất.

Khi nhìn mẹ, con thấy một người phụ nữ xinh đẹp, mạnh mẽ. Người phụ nữ có đức tin tuyệt vời, đã vượt qua mọi trở ngại, bằng cách nương dựa vào Đấng Christ hàng ngày để có thêm sức mạnh, và ngợi khen Ngài qua mọi cơn bão tố. Người phụ nữ luôn chia sẻ tình yêu Chúa Jêsus cho mọi người xung quanh. Con chắc rằng Chúa dành Châm ngôn 31 cho mẹ, bởi vì mẹ là quý giá nhất đối với con, vượt hơn tất cả châu ngọc trên thế giới này.

Mẹ không chỉ là một người mẹ, mà còn là một người mẹ tuyệt vời. Con thật may mắn khi Chúa chọn mẹ làm mẹ của con. Cảm ơn mẹ vì tất cả những gì mẹ đã làm cho con. Con yêu mẹ.

“Có nhiều người con gái làm lụng cách tài đức, nhưng nàng trổi hơn hết thảy. Duyên là giả dối, sắc lại hư không; nhưng người nữ nào kính sợ Đức Giê-hô-va sẽ được khen ngợi. Hãy ban cho nàng bông trái của tay nàng; khá để các công việc nàng ngợi khen nàng tại trong cửa thành” (Châm ngôn 31: 29-31).

Cảm ơn mẹ. Chúc mừng ngày của Mẹ!

Bài: Paula; dịch: Nhạn Võ
(Nguồn: allthingsmoms.com)

bình luận

Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này