Theo lẽ thông thường, một người nhận được nhiều sẽ ban cho nhiều hơn. Cũng vậy, một nguời được Chúa tha thứ nhiều tội lỗi sẽ yêu Chúa càng nhiều hơn. Bài học hôm nay với bức tranh tương phản giữa người phụ nữ nhận biết mình đầy tội lỗi, với một người Pha-ri-si tự cho mình công chính sẽ giúp chúng ta lượng giá được tình yêu của mình đối với Chúa và với người khác.

“Vì thế, Ta bảo ngươi, tội lỗi của người đàn bà nầy nhiều lắm, nhưng đã được tha hết, nên chị ấy yêu mến nhiều; còn người được tha ít thì yêu mến ít.” (Lu-ca 7:47)

Câu chuyện người đàn bà tội lỗi được tha thứ dạy cho chúng ta rất nhiều bài học về nước trời. Bước đầu tiên để chúng ta có thể được vào thiên đàng là nhận ra nhu cầu cần phải được tha thứ. Nếu chúng ta cảm thấy mình chỉ cần được tha thứ ít thì chúng ta sẽ yêu thương ít.

Một người Pha-ri-si mời Chúa Giê-xu vào nhà dùng bữa tối. Người đàn bà vốn có tiếng là tội lỗi trong thành đến khóc và lấy nước mắt mình mà lau chân Chúa. Bà lấy dầu thơm quý giá xức cho Ngài. Người Pha-ri-si cảm thấy khó chịu khi Chúa Giê-xu để cho người đàn bà tội lỗi ấy làm như thế. Nhưng Chúa Giê-xu lại trả lời ông bằng việc kể cho ông nghe một câu chuyện:

“Một chủ nợ có hai con nợ: Một người nợ năm trăm đơ-ni-ê, người kia nợ năm chục. Vì hai người đều không có gì để trả, nên chủ nợ tha cho cả hai. Vậy, trong hai người đó, ai thương chủ nợ hơn?” Si-môn thưa: “Tôi nghĩ là người mà chủ đã tha nhiều nợ hơn.” Đức Chúa Jêsus phán: “Ngươi nhận xét đúng lắm.” (Lu-ca 7:41-43).

Người phụ nữ tội lỗi kia nhìn biết nhu cầu của mình và bà cảm thấy tan vỡ vì những tội mình phạm. Người Pha-ri-si chỉ nhìn thấy tội lỗi của người khác chứ không nhìn thấy tội của bản thân. Nếu chúng ta không thấu hiểu mức độ tội lỗi xấu xa của mình, chúng ta sẽ không bao giờ có thể hiểu được tình yêu bao la của ân điển Chúa đã tha thứ chúng ta. Nếu một người không thấy nhu cầu cần phải có thập tự giá của Đấng Christ, người đó sẽ không bao giờ chấp nhận món quà đó. Việc công nhận nhu cầu cần được tha thứ chính là bằng chứng của một tấm lòng biết ăn năn. Người Pha-ri-si trong câu chuyện đã thể hiện rõ thái độ của mình, ông cho rằng tự bản thân mình có thể xứng đáng trước Chúa, có thể tự đạt đến sự công chính.

Thái độ kiêu ngạo đã che mờ mắt ông. Còn người phụ nữ kia cho thấy bà nhận ra rằng chỉ có Chúa Giê-xu mới có thể cứu lấy mình. Và những gì bà làm trong ngày hôm đó chứng tỏ bà rất yêu mến Chúa.

Rõ ràng giữa hai người trong câu chuyện trên, người đàn bà tội lỗi kia đến gần với nước Đức Chúa Trời hơn người Pha-ri-si ngoan đạo. Chúa cần một đức tin chân thành hơn là vẻ tôn giáo bên ngoài. Câu chuyện tạo nên một bức tranh tương phản giữa một người theo đuổi triết lý tôn giáo với một người theo đuổi mối liên hệ thương yêu với Đấng Cứu Thế. Có thể người Pha-ri-si cảm thấy mình xứng đáng với luật pháp nhưng ông còn cách việc được xưng công chính xa lắm.

Cầu nguyện: Cảm ơn Chúa vì Ngài đã yêu thương và tha thứ tội lỗi con. Con biết mình xấu xa, yếu đuối và thường lên mình kiêu ngạo, chỉ tập trung vào tội lỗi của người khác thay vì nhận biết nhu cầu của chính mình. Xin Chúa tha thứ và xoá bôi mọi tội lỗi trong con. Xin giúp con càng yêu Chúa hơn mỗi ngày. Con cầu nguyện, trong danh Chúa Giê-xu Christ. A-men.

Bạn thân mến, nếu bạn cảm thấy muốn đoán xét, định tội người khác, trước nhất hãy nhìn lại bản thân mình, hãy nhớ lại ân điển của Đức Chúa Trời. Vì nếu ai đã được tha thứ nhiều, chắc chắn người đó sẽ yêu thương nhiều, yêu Chúa nhiều hơn, và yêu người xung quanh nhiều hơn.

Bạn thân mến, nếu bạn muốn tìm hiểu thêm về Chúa hoặc nếu bạn có những khó khăn, trăn trở nào cần chia sẻ với chương trình, hãy để lại bình luận ở cuối bài, inbox tại fanpage của Facebook, hoặc gửi email về địa chỉ: [email protected]. Chúa Giê-xu yêu bạn. Chương trình rất mong được kết nối với bạn.

bình luận

1 bình luận
NHằng Nguyễn
Cám ơn oneway! Mỗi ngày mình đều có nghể nghe và suy niệm lời Chúa.
Trả lời -
03/04/2020