Lễ Tạ Ơn là dịp để chúng ta bày tỏ lòng biết ơn Chúa về những điều Ngài đã làm trên đời sống chúng ta. Tình yêu của Chúa dành cho chúng ta vô cùng tuyệt vời. Thế nhưng chỉ thể hiện lòng biết ơn Chúa qua những lời tạ ơn liệu có đủ hay chưa? Chương trình hôm nay muốn giới thiệu cùng bạn một phương cách cụ thể mà bạn có thể bày tỏ lòng biết ơn Chúa.

Thưa anh em yêu dấu, nếu Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta như thế, chúng ta cũng phải yêu thương nhau” (1 Giăng 4:11)

Lời Chúa trong 1 Giăng 4:11 chép,
“Thưa anh em yêu dấu, nếu Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta như thế, chúng ta cũng phải yêu thương nhau”

Nhiều năm về trước, chúng tôi chuyển đến một thị trấn nhỏ nơi chồng tôi được bổ nhiệm về hầu việc Chúa. Một ngày nọ, trong lúc đang dọn dẹp nhà cửa, chuông điện thoại nhà tôi vang lên. Một cô giáo từ trường học trong vùng gọi điện đến và cho biết rằng có ai đó đã giới thiệu tôi là người thích hợp để làm công tác tâm vấn cho các học sinh cá biệt. Tôi trả lời là để tôi suy nghĩ và sẽ gọi điện lại sau.

Tôi đã đưa ra mọi lý do để từ chối nhưng rồi một ý nghĩ xuất hiện trong đầu tôi. Trong suốt những năm qua đã có bao nhiêu người dành thời gian đến với tôi, lắng nghe, trò chuyện, an ủi, khích lệ và chia sẻ. Tôi biết chắc chắn đây là một sự nhắc nhở của Chúa dành cho tôi.

Lần lượt những khuôn mặt hiện lên trong tâm trí tôi, từ những người thân trong gia đình, những người bạn, thầy cô giáo, các đồng nghiệp. Mỗi một người đều đã vất vả, chịu nhiều hy sinh để giúp đỡ một người phụ nữ nhút nhát như tôi khám phá bản thân mình. Tôi cảm ơn Chúa vô cùng về từng người một đã được Chúa sai phái đến để giúp đỡ tôi. Vậy thì tôi cũng phải làm gì cho người khác chứ? Vì vậy, dù có đôi chút chần chừ nhưng tôi đã gọi điện lại cho trường và bảo rằng mình đồng ý.

Trong giờ tâm vấn đầu tiên, tôi cảm thấy khá run sợ. Cô giáo phụ trách dẫn tôi vào lớp của Sara và giới thiệu. Sau đó tôi và Sara đi về phía hội trường, vào một phòng nhỏ để dành thời gian trò chuyện. Tôi cảm nhận là thời gian sắp tới sẽ dài đằng đẵng. Tôi chưa hề chuẩn bị gì cho điều này.

Tôi bắt đầu bằng cách đặt ra những câu hỏi - chẳng phải đó là cách mà chúng ta nhận về những thông tin từ người khác hay sao? Tôi hỏi, “Em hãy chia sẻ cho cô đôi chút về gia đình của em?”

Không có hồi đáp gì.

“Em thích học những môn nào? Những món ăn yêu thích của em là gì?”

Tôi thậm chí còn không nhận được một cái nhún vai hay cau mày để tỏ ra cô bé đang lắng nghe câu hỏi của tôi. Tôi bắt đầu lo lắng, sợ rằng mình sẽ là một người thất bại đáng xấu hổ ngay trong buổi tâm vấn đầu tiên. Làm thế nào để giúp một cô bé không muốn mở miệng ra nói chuyện với mình?

Sau ngày hôm đó, tôi cầu nguyện xin Chúa giúp tôi biết phải làm gì trong những buổi tiếp theo.

Thế nhưng cảnh tượng như vậy vẫn lặp lại trong những tuần sau đó - Tôi đặt câu hỏi; còn cô bé thì vẫn ngồi đó trong im lặng. Và rồi một tuần kia, có điều gì đó khác lạ đã xảy ra.

Tôi hỏi Sara một câu hỏi khác. Cô bé nhìn tôi và nói, “Cô hỏi nhiều quá".

Cảm thấy hơi sốc không phải bởi nội dung câu nói mà bởi vì Sara đã chịu mở lời, tôi bắt đầu nhẹ nhàng, chia sẻ rằng nếu em muốn cô đừng hỏi nhiều thì em phải nói. Từ thời điểm đó, bắt đầu có sự tiến triển trong mối quan hệ của chúng tôi.

Chúng tôi đã ăn mừng mỗi khi Sara được điểm tốt hay được cô giáo đánh giá cao trong một số lĩnh vực. Trong lòng tôi cảm thấy xúc động khi nhìn thấy Sara đang thay đổi. Tôi hy vọng rằng một ngày nào đó mình sẽ trò chuyện nhiều hơn về niềm tin với em ấy.

Một ngày nọ, Sara gây bất ngờ cho tôi khi nói, “Liệu em có thể gọi điện thoại cho cô được không?” Tôi cảm thấy vui vì cô bé đã mở lòng ra với mình.

Trong những cuộc điện thoại, Sara có đề cập đến việc cô bé từng đi một nhà thờ gần nhà. Một trong những cuộc điện thoại trò chuyện sau cùng của chúng tôi, Sara nói, “Em đã đến nhà thờ và quyết định cầu nguyện tin nhận Chúa Giê-xu vào Chúa nhật vừa rồi".

Đây là thông tin vui mừng nhất mà tôi từng nghe.

Sau đó thì chúng tôi ít có cơ hội gặp mặt nhưng trong lòng tôi vẫn luôn nhớ đến Sara và cầu nguyện cho em. Tôi thường suy ngẫm lại thời gian lúc đầu tôi đã gần như bỏ cuộc. Thật mừng vì chương trình của Chúa luôn tuyệt vời và tốt đẹp hơn dự định của tôi.

Phi-líp 2:3-4 chép,
“Đừng làm điều gì vì lòng ích kỷ, hoặc vì hư vinh, nhưng hãy khiêm nhường, xem người khác đáng tôn trọng hơn mình. Mỗi người trong anh em đừng chỉ quan tâm đến lợi ích riêng của mình, nhưng phải quan tâm đến lợi ích của người khác nữa.”

Nếu bạn đã được Chúa ban phước, vậy hãy chia sẻ ơn phước đó với người khác nữa.

Cầu nguyện: Cảm ơn Chúa về biết bao điều tốt đẹp Ngài đã làm trên cuộc đời con. Xin cho con bày tỏ lòng biết ơn Ngài không chỉ qua những lời nói mà còn bằng việc sẵn lòng giúp đỡ những người xung quanh mình. Con cầu nguyện trong danh Chúa Giê-xu Christ. A-men.

Kính thưa quý thính giả, hãy dạn dĩ chia sẻ ơn phước của Chúa đến với những người xung quanh. Có ai đó đang cần bạn an ủi, trò chuyện, thăm viếng, khích lệ, giúp đỡ? Đừng ngần ngại đến với họ. Vì đó chính là cách mà bạn bày tỏ lòng biết ơn Chúa của mình.

Oneway Radio rất vui khi nhận được rất nhiều những lời chứng về đời sống được biến đổi qua chương trình TNHN. Chúng tôi cũng được khích lệ từ những khoản dâng hiến của bạn gửi cho chương trình, để giúp cho Lời Chúa càng được chia sẻ lan rộng hơn. Nếu bạn muốn được tư vấn về niềm tin, hoặc dự phần trong sự dâng hiến với chương trình, xin hãy liên hệ với chúng tôi ngay hôm nay bằng cách để lại bình luận trực tiếp trên YouTube, Facebook, nhắn tin trên Zalo, Viber qua số điện thoại: 0898 189 819

bình luận

Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này