“Lòng vui mừng vốn là một phương thuốc hay" (Châm ngôn 17:22) 

Mẹ ơi, đố mẹ biết chuyện gì đã xảy ra với ông ngoại và bà ngoại cuối tuần rồi?

Trinh vừa nói vừa cười khúc khích. Cô và em trai là Phúc vừa mới về lại nhà sau những ngày nghỉ cuối tuần ở nhà ông bà ngoại.

Bà ngoại pha nước cam ở trong một cái bình đựng nước bằng nhựa, và khi bà lấy nó lên...

Trinh không thể nói tiếp bởi vì Linh đang buồn cười nên Phúc tiếp tục câu chuyện đang dang dở: Đột nhiên cái tay cầm bị gãy.

Chèn ơi, vậy chắc là nó đã tạo ra một mớ hỗn độn phải không? Mẹ hỏi

Dạ, mẹ nói chính xác rồi đó. Nước cam văng khắp các tủ và trên sàn nhà nữa. À, nó còn văng đầy trên cả người của bà ngoại. Trinh trả lời.

Mẹ nên nhìn khuôn mặt của bà lúc đó. Bà vẫn giữ cái tay cầm và nhìn chằm chằm vào nó. Nhưng sau đó thì bà phá lên cười, rồi tụi con cũng cười nữa. Tất cả mọi người đều cười lớn tới nổi ông ngoại từ phòng khách cũng nghe và đi vào bếp xem chuyện gì đang xảy ra. Phúc kể tiếp

Con nghĩ rằng ông bà sẽ rất buồn vì mớ hỗn độn đó nhưng mà không. Ông ngoại còn cười toe toét và nói: Ồ, Hồng à, anh biết là em không thích cái bình đựng nước đó, nhưng em không cần phải làm tới mức này để thoát khỏi nó đâu. Rồi cả nhà lại cùng cười tới nỗi đau cả bụng. Trinh nói.

Bố cười thầm: Đó chính là phong cách của ông bà. Họ thường có thể gặp một tình huống không may và tìm thấy sự hài hước trong đó. Ông ngoại rất thích câu kinh thánh trong sách Châm ngôn: một trái tim vui vẻ và khoẻ mạnh, giống như một liều thuốc tốt.

Trinh gật đầu đồng ý: Dọn dẹp tất cả mớ nước cam dính trên tủ và sàn nhà cũng không quá tệ khi tất cả mọi người đều cười vui vẻ.

Mẹ gật đầu: Đôi khi thật dễ dàng để buồn khi điều gì đó giống như vậy xảy ra. Nhưng các con biết gì không? Thay vì thất vọng khi mọi thứ không theo cách của chúng ta thì chúng ta vẫn có thể cười. Nó giúp chúng ta nhớ rằng Chúa là Đấng tốt lành và Ngài đã cứu chúng ta, Ngài vẫn luôn chăm sóc chúng ta, ngay cả khi mọi thứ không đi theo kế hoạch.

Con sẽ cố gắng để cười nhiều hơn giống như ông bà ngoại. Phúc nói.

Tốt lắm, con trai. Con có thể bắt đầu ngay bây giờ bởi vì mẹ, à...mẹ có điều này muốn nói với con. Chiếc áo thun yêu thích của con không biết vì sao mà sau khi giặt xong đã chuyển sang màu hồng!

Phúc trông có vẻ ngạc nhiên. Ngay sau đó cậu cũng tham gia khi những người còn lại trong gia đình bật cười.

bình luận

Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này