3 bài học từ tội lỗi Đa-vít: Chúa nhân từ nhưng công bình
Oneway.vn - Ân điển Đức Chúa Trời khuyến khích tội nhân quay về với Ngài để được tha thứ, thì sự trừng phạt Ngài cũng cảnh báo chúng ta không xem nhẹ tội lỗi
Khi phạm tội, chúng ta phải đối diện với hai luồng suy nghĩ. Một bên là nỗi tuyệt vọng rằng chúng ta không đáng được tha thứ. Bên kia lại cho rằng chúng ta có thể vi phạm luật lệ Đức Chúa Trời mà không phải chịu hậu quả đau đớn.
Sự sa ngã của Đa-vít trong 2 Sa-mu-ên 11 là một trong những sự kiện đáng buồn nhất Kinh thánh. Tuy nhiên, câu chuyện này cũng có giá trị to lớn khi mang đến niềm hy vọng: về sự vĩ đại trong ân điển tha thứ của Đức Chúa Trời — đồng thời cũng cảnh báo chúng ta về hậu quả khủng khiếp của tội lỗi, ngay cả tội lỗi đã được tha thứ.
Trong 2 Sa-mu-ên 11, Đa-vít đang trong đỉnh cao của đời mình. Ông đã khuất phục kẻ thù và ngự trị ngai vàng, và đang chuẩn bị xây dựng đền thờ Giê-ru-sa-lem. Sau đó, Đa-vít đột nhiên phạm trọng tội: ông ngoại tình với vợ người khác và còn giết luôn người chồng để che đậy tội lỗi (2 Sa-mu-ên 11). Sau đó, Chúa cử tiên tri Na-than đến để đối chất với Đa-vít về tội lỗi ông (2 Sa-mu-ên 12). Đa-vít đã ăn năn. Chúa đã tha thứ. Nhưng ông vẫn phải gánh chịu hậu quả do tội lỗi mình gây ra.
Có ba bài học thực tế từ hậu quả tội lỗi của Đa-vít trong 2 Sa-mu-ên 12.
- Ân điển tuyệt vời của Đức Chúa Trời dành cho người ăn năn
Khi Đa-vít đối mặt với Na-than, ông thú nhận: “Ta đã phạm tội với Đức Giê-hô-va” (2 Sa-mu-ên 12:13). Sau đó, tiên tri Na-than tuyên bố, “Đức Giê-hô-va cũng đã xóa tội cho bệ hạ, bệ hạ không chết đâu” (câu 13). Sự tha thứ của Đức Chúa Trời dành cho Đa-vít bao gồm:
Sự tha thứ về mặt luật pháp. Đức Chúa Trời bỏ qua luật xử tử những kẻ giết người và ngoại tình (Lê-vi Ký 20:10; 24:17). Mạng sống của Đa-vít được tha, và ngai vàng ông không bị tước đoạt.
Sự tha thứ về tâm linh. Đức Chúa Trời hòa giải với Đa-vít. Sau này Đa-vít đã viết: “Phước cho người nào được tha sự vi phạm mình, được khỏa lấp tội lỗi mình! Phước cho người nào Đức Giê-hô-va không kể là gian ác, và trong lòng không có điều dối trá!” (Thi thiên 32: 1–2). Sứ đồ Phao-lô cũng đã dùng sự tha thứ của Đức Chúa Trời với Đa-vít để bày tỏ rằng ơn cứu rỗi Ngài luôn sẵn dành cho người không xứng đáng, nhờ ân điển và bởi đức tin (Rô-ma 4: 4–8).
Mặc dù thật đáng buồn khi kể về tội lỗi lớn của Đa-vít, nhưng chúng ta hãy biết ơn vì những sự kiện này đã được ghi lại trong Kinh thánh. Thật tuyệt khi nếm biết niềm hy vọng lớn lao mà ân điển Chúa ban cho những người tội lỗi như chúng ta, đặc biệt là khi chúng ta nhận thức được tội lỗi mình đáng xấu hổ như thế nào. Đức Chúa Trời xưng công chính cho người có tội (Rô-ma 4:5). Ngài cứu những kẻ vô đạo đức và kẻ giết người biết ăn năn (bao gồm cả những kẻ lạm dụng và những người đã từng phá thai). Đức Chúa Trời mời gọi tội nhân chạy đến với ngài để nhận được lòng thương xót và sự tha thứ dồi dào (Ê-sai 55: 6–7).
- Tội lỗi được tha thứ nhưng vẫn còn hậu quả
Thật ý nghĩa khi học về sự tha thứ dồi dào của Đức Chúa Trời, nhưng chúng ta cũng nên cẩn thận chú ý những hậu quả đau đớn và hợp lý mà Đa-vít phải chịu vì tội lỗi mình. Sự trừng phạt dành cho Đa-vít là cần thiết, vừa để nâng cao danh tiếng Chúa (2 Sa-mu-ên 12:14) và cũng để dạy các thế hệ tương lai rằng phạm tội sẽ phải lãnh hậu quả (1 Cô-rinh-tô 10:11; Rô-ma 15:4). Thật đau khổ khi Đa-vít phải chứng kiến nhiều sự kiện khủng khiếp trong những năm cuối đời (2 Sa-mu-ên 13–24).
Hãy xem những lời Đức Chúa Trời phán qua tiên tri Na-than đã ứng nghiệm như thế nào:
“Gươm sẽ không bao giờ ngừng hủy hoại nhà của ngươi” (2 Sa-mu-ên 12:10). Đức Chúa Trời phá vỡ nền hòa bình ổn định mà Đa-vít đã dành cả cuộc đời để thiết lập, khi vương quốc bị chia cắt bởi hai cuộc nội chiến.
“Từ trong chính nhà của ngươi, Ta sẽ khiến tai họa giáng trên ngươi” (2 Sa-mu-ên 12: 11–12). Các con trai Đa-vít - Am-nôn và Áp-sa-lôm đã phạm tội ngoại tình đáng xấu hổ và thực hiện hành vi giết người cách công khai.
"Con trai đã sinh ... sẽ phải chết." (2 Sa-mu-ên 12:14). Đứa trẻ được thụ thai do tội lỗi của Đa-vít đã chết bảy ngày sau khi sinh (2 Sa-mu-ên 12: 15–23).
Nhiều Cơ Đốc nhân đã quá coi nhẹ tội lỗi. Nhưng Đức Chúa Trời thì không - câu chuyện của Đa-vít nhắc nhở chúng ta điều đó. Nếu Đức Chúa Trời không tha cho tôi tớ Ngài là Đa-vít, thì chúng ta có quyền gì mà được miễn trừ? Những tín đồ phạm tội ngoại tình đã mắc nhiều căn bệnh và bị vợ/chồng ly hôn. Những kẻ lạm dụng trẻ em đã phải vào tù. Cũng có những người bị sa thải vì xem phim khiêu dâm tại nơi làm việc.
Đức Chúa Trời tha thứ tội lỗi với ân điển cao cả và cái giá quá đắt. Tình yêu thương như thế thúc đẩy chúng ta chạy xa khỏi tội lỗi và theo đuổi sự công bình (2 Ti-mô-thê 2:22). Chúng ta cũng cần phải “công khai khiển trách những kẻ cứ tiếp tục phạm tội, để những người khác phải sợ” (1 Ti-mô-thê 5:20).
- Chúng ta cần một vị vua tốt hơn Đa-vít
Mặc dù Đa-vít vượt trội hơn những người đến trước và đến sau với tư cách là nhà lãnh đạo Y-sơ-ra-ên, ông vẫn thiếu những gì dân Chúa cần. Ông có những phẩm chất tốt đẹp sau khi dâng tấm lòng cho Đức Chúa Trời, nhưng việc ông phạm tội cho thấy rằng chúng ta cần một vị vua xứng đáng hơn.
Đức Chúa Jêsus, dòng dõi vua Đa-vít, là một lãnh đạo không tì vết, không bao giờ thất bại khi đối diện với thử thách. Ngài không có tội lỗi gì cần phải che đậy. Ngài chưa một lần lạm dụng quyền lực mình. Các con gái Y-sơ-ra-ên được an toàn khi ở bên Ngài. Hơn nữa, chính vì kế hoạch của Đức Chúa Trời dành cho Chúa Jêsus vào 1000 năm sau, mà Ngài đã tha thứ tội lỗi cho các thánh đồ trong Cựu Ước như Đa-vít (Rô-ma 3:25–26), cùng với tất cả những người thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời (Rô-ma 3:23–24).
Sự cân bằng tuyệt vời
Kinh thánh cân bằng một cách tuyệt vời. Trong khi ân điển Đức Chúa Trời khuyến khích tội nhân quay về với Ngài để được tha thứ, thì sự trừng phạt Ngài cũng cảnh báo chúng ta không xem nhẹ tội lỗi (Hê-bơ-rơ 3:15; 12:5). Hình ảnh Đa-vít nhắc nhở chúng ta rằng tội lỗi được tha thứ vẫn gây ra hậu quả, nhưng hậu quả cay đắng đó không có nghĩa là chúng ta không được tha thứ.
Hãy suy ngẫm về sự nhân từ và nghiêm khắc của Đức Chúa Trời trong 2 Sa-mu-ên 12. Đừng nghi ngờ sự sẵn lòng tha thứ của Đức Chúa Trời ngay cả với những tội lỗi lớn nhất, và đừng thách thức Đức Chúa Trời bằng cách tiếp tục phạm tội và nghĩ rằng sau này ăn năn cũng chưa muộn. Nhiều tội nhân khác (kể cả Sau-lơ và nhiều vị vua sau Đa-vít) đã cứng lòng nổi loạn và không ăn năn. Đừng viện lý do rằng Chúa sẵn lòng tha thứ để hợp lý hóa tội lỗi. Tội lỗi không bao giờ xứng đáng với điều đó.
Bài: Jim Newheiser; dịch: Nhạn Võ
(Nguồn: thegospelcoalition.org)
bình luận