Mở rộng vòng tay đón người tin nạn Ukraina: Cơ Đốc nhân thật giữa thời chiến

Lời chứng
02:03 14/05/2025

Oneway.vn – Một Hội Thánh tại Romania mở rộng vòng tay đón người tị nạn Ukraine bằng bánh hấp, nha khoa và lòng rộng rãi.

Dmitro Isaiev từng sống một cuộc đời yên bình và đơn sơ tại vùng Donbas, Ukraine. Nhưng rồi guồng máy chiến tranh của Nga đã tràn qua những cánh đồng rộng lớn gần làng của anh vào những ngày đầu năm 2014.

Chúng tôi ngồi nơi cuối bàn bếp nhà Dmitro ở Arad, Romania, vào một buổi chiều đầu xuân năm 2025, khi anh kể lại rằng tuyến đầu của cuộc chiến với Nga chỉ cách nhà anh chừng 5 cây số.

Gần tám năm, từ 2014 đến 2022, khi hơn hai triệu người Ukraine tháo chạy khỏi vùng chiến sự, Dmitro vẫn sống cạnh rìa cuộc chiến với cánh cửa nhà luôn rộng mở, sẵn sàng đón những người tị nạn Ukraine khác – những người bị bạo lực vô cớ đẩy ra khỏi mái ấm của mình.

“Một cụ bà trong Hội Thánh của chúng tôi, 85 tuổi, bắt đầu nấu 150 phần ăn mỗi ngày – bánh pelmeni – cho người tị nạn trong vùng,” Dmitro kể khi đưa đĩa bánh quy về phía chúng tôi. “Đó là cách trái tim bà đáp lại nỗi đau và mất mát của dân sự.”

Rạng sáng ngày 24 tháng 2 năm 2022, khi Nga phát động cuộc xâm lược toàn diện và hàng chục tên lửa trút xuống các thành phố khắp Ukraine, chính Dmitro cũng phải tìm nơi trú ẩn an toàn.

Anh đã tìm thấy điều đó trong cộng đồng Cơ Đốc tại Romania.

“Nếu chúng tôi – những người Ukraine chạy nạn – gặp phải người Romania đóng lòng với mình, thì đó chẳng khác nào là một ‘chứng đạo phản lại Đấng Christ’ – hay đúng hơn là một chứng đạo cho kẻ chống Đấng Christ.” Dmitro đặt bình cà phê giữa bàn nhỏ trong căn nhà yên tĩnh nơi con hẻm ở Romania.

“Bản chất của dân Chúa là luôn mở lòng.” – anh nói khẽ, khiêm nhường.

Khi Nga xây dựng lực lượng cho cuộc tấn công tổng lực nhằm vào dân Ukraine, thì người Romania – trong đó có Hội Thánh Harvest ở Arad dưới sự dẫn dắt đầy tấm lòng của Mục sư Cristian Barbosu – lại chuẩn bị lòng thương xót để trở thành nơi trú ẩn cho người tị nạn.

Ngồi cạnh Dmitro lúc này là hai người bạn mới – Delia và Nelu Vat – những tín hữu người Romania thuộc Hội Thánh Harvest, đã mở cửa nhà và đời sống của họ để đón tiếp vô số người Ukraine từ sau cuộc xâm lược.

“Ngay cả khi bạn nghĩ mình không có đủ, hay nhà mình không hoàn hảo để đón ai, thì điều bạn cần chỉ là mở lòng.” Delia nói khi với tay rót cà phê. Dmitro gật đầu.

Cô tiếp lời: “Khi trái tim bạn mở, thì cửa nhà bạn cũng sẽ mở.” Cô nhìn tôi, và tôi không chắc liệu mình từng nghe điều gì rõ ràng và thấm thía đến vậy: Cửa có mở hay không không chỉ là chuyện chính sách – mà là phản ánh chính xác tình trạng của tấm lòng con người.

“Ngay cả trước khi người tị nạn đến với chúng tôi, chúng tôi đã tìm đến họ rồi,” Mục sư Barbosu nói, nghiêng người về phía trước, tay chỉ ra cửa sổ. “Chúng tôi đến ba điểm chính ngay trong đất Ukraine để đem sự giúp đỡ, viện trợ, thực phẩm và nhu yếu phẩm.”

Chuyến đi từ Arad đến Ukraine mất hơn 14 tiếng, nhưng Hội Thánh Harvest không chỉ mở cửa nhà riêng mà còn hợp tác với các tổ chức khác để thuê một khách sạn, nơi họ lắp hàng chục tủ lạnh và bếp gas để tạo thành một nhà bếp lớn.

Họ đón tiếp người Ukraine, mời bác sĩ đến khám hàng tuần, thành lập các nhóm chăm sóc để tìm việc làm, hỗ trợ thủ tục giấy tờ, và đặc biệt là đem lại sự ấm áp của cộng đồng Hội Thánh cùng niềm hy vọng nơi Jêsus.

Ba năm sau khi chiến tranh nổ ra, các tín hữu tận tụy tại Harvest vẫn dành những ngày cuối tuần để lái xe sang Ukraine bằng xe van và rơ-moóc – mua riêng để giúp đỡ người Ukraine – chở đầy quần áo và thực phẩm quyên góp.

Nelu – chồng Delia – đưa tôi xem ảnh của một máy phát điện công nghiệp mà họ quyên tặng. Anh và đội tình nguyện từ Hội Thánh đã lái xe chở máy vào Ukraine để hỗ trợ một Hội Thánh địa phương trở thành nơi vừa là phòng khám vừa là trường học.

Tại Suceava, gần biên giới Đông Bắc Romania với Ukraine, Hội Thánh Harvest còn hợp tác với tổ chức Fight for Freedom để tân trang một tòa nhà bỏ hoang thành trung tâm chăm sóc trẻ em Ukraine có hoàn cảnh nguy hiểm.

“Người Nga đã bắt đi những trẻ mồ côi. Hàng trăm đứa trẻ bị bắt – vì thế chúng tôi hỗ trợ Fight for Freedom di dời những đứa trẻ đó ra khỏi vùng chiến sự, đến nơi an toàn tại Romania,” Mục sư Barbosu chia sẻ.

“Chúng tôi cũng cử người từ Hội Thánh đến phục vụ tại trung tâm ấy, và còn kết nối với tổ chức La Seve – một Mục vụ Cơ Đốc Pháp – để họ đưa xe buýt tình nguyện viên sang hỗ trợ chăm sóc các em nhỏ mồ côi vì chiến tranh.”

Dmitro rót thêm cà phê cho khách và kể tiếp:

“Khi tôi đến đây, răng tôi rất tệ. Một Mục sư tại Romania đã trả 3.000 euro để làm răng cho tôi. Tôi thấy khó xử khi nhận sự giúp đỡ lớn như vậy – vì tôi biết ông không giàu gì. Nhưng Mục sư ấy chỉ nói: ‘Tôi làm vì Đấng Christ. Vì tôi yêu Chúa, nên tôi yêu bạn. Bạn không nợ tôi gì cả.’”

Có một tình yêu Cơ Đốc mang hình thập tự, vì hình ảnh của Đức Chúa Trời được đặt trong mỗi con người.

Dmitro mỉm cười thật đẹp, nhìn về phía vợ chồng Nelu và Delia: “Có thể Nelu không thật sự cần tôi giúp việc, nhưng anh ấy vẫn gọi tôi đến làm vì biết tôi không có công việc và đang cố gắng nuôi gia đình. Tôi cũng cố gắng giúp Nelu bằng khả năng mình, nhưng tôi hiểu rằng anh ấy thật sự thuê tôi vì tấm lòng của mình – vì anh yêu Chúa rất nhiều.”

Nelu và Delia cảm động, cố gắng gạt đi lời khen. Nhưng Dmitro nghiêng người về phía trước, giọng tha thiết:

“Điều quan trọng nhất trong đời là đừng ai ‘đóng kịch’ làm Cơ Đốc nhân. Bạn phải sống đời sống Cơ Đốc mỗi ngày. Cơ Đốc nhân thật có Chúa trong lòng mình.”

Giọng Dmitro nhẹ như làn gió, nhưng cả bàn đều im lặng, không ai muốn bỏ sót lời nào từ người Ukraine đã tìm thấy Đấng Christ trong Hội Thánh tại Romania:

“Cơ Đốc nhân danh nghĩa? Họ có thể đi nhóm, thậm chí phục vụ. Nhưng sự khác biệt lớn nhất là: nếu có ai đó gặp khó khăn, đau khổ, mất mát… Cơ Đốc nhân thật sẽ lập tức hành động. Họ không thể không làm. Vì đó là bản chất của tấm lòng mới.”

Dmitro nhìn dọc bàn: “Còn Cơ Đốc nhân danh nghĩa – họ chẳng quan tâm thật lòng đâu.”

Tác giả: Ann Voskamp; dịch & biên tập: SD
(Nguồn: christianitytoday.com)

bình luận

Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này