Hành trình chữa lành của một chàng trai bị sự hấp dẫn đ.ồng g.iới chi phối nhiều năm

Dưỡng linh
10:47 07/02/2025

Một nhà văn nhìn lại cuộc đời mình cho đến nay, chia sẻ những suy ngẫm của mình khi bị hấp dẫn bởi người đồng giới và những gì đã làm để từ bỏ những lời nói dối và cuộc sống hai mặt.

Oneway.vn – Tôi bắt đầu phát triển ham muốn đồng giới (SSA) khi còn học tiểu học, khi đàn anh giới thiệu cho tôi phim khiêu dâm đồng giới và xâm hại tôi trong một thời gian dài.

Tôi không sinh ra đã có những ham muốn này, chính những yếu tố bên ngoài đã nuôi dưỡng chúng bên trong tôi.

Sinh ra trong một gia đình Cơ Đốc, tôi chưa bao giờ thực sự đối diện với sự thật này vì sợ phải đối mặt với điều gì đó quá lớn lao, quá khó thay đổi, điều mà tôi biết không phải là thiết kế ban đầu của Chúa.

Vì vậy, tôi luôn kìm nén nó. Hoặc không xử lý một cách triệt để.

Tôi biết điều đó là sai, không chỉ vì Kinh Thánh nói rõ, mà còn vì bản chất tự nhiên của cơ thể con người: Sự sống chỉ có thể được tạo ra giữa một người nam và một người nữ.

Mặc dù vậy, tôi không hề có hứng thú với người khác giới.

Lúc này, mối quan hệ của tôi với Chúa giống như một con vật đang bị xích lại trong một không gian nhất định.

Tôi muốn yêu Chúa, tôi muốn cống hiến hết mình cho Ngài và vì Ngài, nhưng những điểm hấp dẫn này đã kìm hãm tôi.

Tôi sống hai cuộc sống riêng biệt: Một David yêu Chúa, và một David bị hấp dẫn bởi người đồng giới.

Hai con người này trong tôi hoàn toàn tách biệt – một người yêu mến Đức Chúa Trời, một người mang những cảm xúc đồng giới. Sự chia cắt này khiến tình yêu tôi dành cho Ngài không thể sâu sắc hơn, như thể có một rào cản vô hình ngăn cách.

Khao khát và cay đắng

Khi tôi cuối cùng quyết định không phủ nhận những cảm xúc này nữa, đó là một hành trình đầy gian nan và thử thách.

Tôi chìm trong sự cay đắng và giận dữ, ngập tràn những câu hỏi dành cho Đức Chúa Trời.

Mặc dù thần học và thế giới quan của Cơ Đốc giáo là hệ tư tưởng duy nhất có thể trả lời một cách nhất quán tất cả những câu hỏi lớn của cuộc sống – chẳng hạn như “tại sao có quá nhiều đau khổ trên thế giới?”, “bản chất của đạo đức là gì?” và “sự thật khách quan là gì?” – nhưng đó cũng là một thế giới quan ngăn cản tôi tìm kiếm tình yêu lãng mạn.

“Tôi muốn yêu và quan tâm đến ai đó, muốn trải nghiệm sự thân mật sâu sắc với một con người khác. Nhưng đó lại là trái cấm”.

Khi bạn bè khác giới của tôi bước vào những mối quan hệ yêu thương, tôi nhìn họ với sự cay đắng và ghen tị.

Tôi muốn điều đó. Tôi muốn yêu và quan tâm đến ai đó, muốn trải nghiệm sự thân mật sâu sắc với một con người khác.

Nhưng đó lại là trái cấm.

“Tôi bước ra khỏi mối quan hệ đồng giới của mình và bước vào Hội Thánh”

Tôi đã hỏi Đức Chúa Trời: “Tại sao? Tại sao Ngài không bảo vệ con khỏi điều này? Chẳng lẽ Ngài không yêu con đủ để bảo vệ con sao?”

Tôi cảm thấy bị Đức Chúa Trời bỏ rơi, như thể Ngài đã quên tôi và những người khác cũng phải đối diện với điều này.

Chúng tôi có kém giá trị hơn sao? Tại sao Đức Chúa Trời không ngăn chặn điều này, một điều chỉ nằm trong sự kiểm soát của Ngài?

Một cuộc chiến đang diễn ra trong tôi. Tôi có nên rời bỏ Đức Chúa Trời và sống cuộc đời tự do của riêng mình, hay chọn bước theo Ngài? Trái tim tôi bị giằng xé hoàn toàn, và tôi vô cùng tuyệt vọng.

Tôi ghét bản thân mình, tôi ghét Đức Chúa Trời, và không có lối thoát nào.

Trở về nhà

Vào lúc tuyệt vọng nhất, tôi quyết định nói với mục sư về mong muốn của mình.

Đây là một điều cực kỳ khó khăn đối với tôi. Tôi không quen với việc yếu đuối trước bất kỳ ai, đặc biệt là trong nhà thờ.

Với tôi, Hội Thánh là nơi tình yêu của Chúa, nhưng đó cũng là nơi tôi không thuộc về. Tôi phải kìm giữ bí mật này – một bí mật đen tối mà tôi phải mang theo suốt đời.

Tôi giống như một điệp viên. Hãy tưởng tượng nếu họ phát hiện ra một người như tôi đang ở trên đất của họ. Tôi nghĩ rằng chiến tranh là điều không thể tránh khỏi.

Tư duy của tôi đã cản trở rất nhiều, nếu không muốn nói là hoàn toàn, việc tôi trải nghiệm được tình yêu trọn vẹn của Chúa thông qua Đấng Christ.

Với sự mạnh dạn quyết đoán, tôi đã kể với Mục sư về vấn đề của mình, Mục sư tại Hội Thánh của tôi đã đáp lại bằng tình yêu thương, lòng trắc ẩn, sự kiên nhẫn và sự hiểu biết.

Thay vì bảo tôi phải làm gì, phải áp dụng phương pháp hay tư duy nào để “chống lại” điều này, Mục sư chỉ cố gắng tìm hiểu.

Trong suốt hành trình cùng tôi, Mục sư đã hướng dẫn tôi trong quá trình suy nghĩ, đồng cảm với cảm xúc của tôi và giải tỏa chấn thương mà tôi đã trải qua thời thơ ấu.

Buông bỏ lời nói dối

Theo thời gian, tôi không chỉ nhận ra mà còn thấm nhuần sự thật rằng Chúa không muốn chấn thương thời thơ ấu của tôi xảy ra với tôi. Điều đó không nằm trong tấm lòng Ngài.

Để làm sáng tỏ cách tôi từng nghĩ về Chúa, đây là một đoạn trích cũ từ nhật ký cá nhân của tôi:

“Tôi hiểu rất rõ về đức tin và lẽ thật của Đức Chúa Trời, đến mức tôi không thể nào phủ nhận hay rời bỏ nó. Nhưng chính điều đó lại khiến tôi cảm thấy như mình không có lựa chọn nào khác – như một người bị ép buộc phải tin.

Tôi cảm thấy như mình đang phục vụ một Đức Chúa Trời có toàn quyền trên cuộc đời tôi, Đấng đã để tôi trải qua nhiều đau khổ, nhưng lại không cho tôi quyền tự do làm những gì tôi muốn để tìm kiếm hạnh phúc. Điều đó khiến tôi cảm thấy bế tắc và cay đắng”.

Nhưng Mục sư của tôi đã hướng dẫn tôi giải quyết những cảm xúc và quan điểm sai lầm này.

Suốt thời gian qua, tôi đã xử lý nỗi đau của mình theo góc nhìn “Chúa là Đấng tối cao”, dẫn tôi đến kết luận rằng Chúa đã muốn và lên kế hoạch cho tất cả những sự kiện đau thương này trong cuộc đời tôi vì mục đích “trưởng thành” của tôi.

Theo cách tôi nhìn nhận, tôi sẽ không thể trưởng thành và hiểu được “thần học” ở độ tuổi còn quá trẻ nếu không trải qua nỗi đau này.

Tôi tin rằng nếu tôi không trải qua những điều này trong đời, tôi sẽ không thể nhạy cảm, nhận thức và đồng cảm được bằng một nửa như tôi hiện tại.

Lời nói dối đó thật tuyệt vời, nếu có khả năng, tôi thậm chí còn không thể thay đổi những sự kiện đau thương trong cuộc đời mình, bởi vì tôi đã thoát khỏi chúng một cách “tinh tế” hơn rất nhiều!

Tôi muốn thấy Chúa cứu chuộc nỗi đau này – vì đó là điều tốt đẹp – nên tôi đã chấp nhận lời nói dối rằng Chúa muốn tôi trải nghiệm điều đó.

Nhưng sự thật không phải vậy.

Sự thật là Chúa không muốn điều này xảy ra, nhưng Ngài không can thiệp vào ý chí tự do mà Ngài đã ban cho con người.

Ngài không phải là một vị thần độc ác, coi nỗi đau như một công cụ để sử dụng.

Ngược lại, Ngài nhìn thấy nó, bước vào nó, sống với nó và với chúng ta – và giải cứu chúng ta.

Thiên Chúa đã cứu chuộc một cách mạnh mẽ đến mức nỗi đau được cứu chuộc còn đẹp hơn nhiều so với nỗi đau được xóa bỏ.

Nỗi đau được cứu chuộc đẹp hơn nhiều so với nỗi đau được xóa bỏ

Thực ra, tâm trí tôi không phải là phần duy nhất cần được thuyết phục – mà cả trái tim tôi nữa.

Ngay cả khi tôi hiểu được những quan điểm mới và đúng đắn này, lòng tôi vẫn không muốn tin.

Phải mất nhiều năm.

Nhưng cuối cùng, Chúa đã mở mắt tôi và khắc ghi chân lý vào lòng tôi.

Cuối cùng tôi đã thoát khỏi sự ràng buộc này. Sự oán giận và cay đắng với Chúa cuối cùng đã biến mất!

Con đường phía trước

Cuối cùng, để hiểu, để yêu thương và để thay đổi một người đối diện với SSA không phải là điều dễ dàng.

Rất khó để xử lý và hiểu được điều này, đặc biệt là khi xã hội ngày nay coi tình dục là yếu tố xác định bản dạng – thứ hứa hẹn mang lại ý nghĩa sống.

Khi suy ngẫm, tôi cảm thấy Giáo hội cần phải làm nhiều hơn nữa trong việc học cách đồng hành với những người có SSA.

Bản thân thần học có thể đã khó hiểu rồi.

Không cần giải thích thêm, điều này có nghĩa là những ham muốn bắt nguồn từ SSA không bao giờ có thể được hành động – trong khi chỉ những người dị tính mới có thể trải nghiệm tình yêu lãng mạn và tình dục.

Điều này ngụ ý (mặc dù vô tình) rằng không có sự chấp nhận nào dành cho họ. Do đó, khi bạn từ chối biểu hiện vật lý của tình dục của họ, bạn từ chối họ.

Điều đó làm cho mọi việc trở nên rất khó khăn.

Một vấn đề khác: Có những nhà thờ chỉ tập trung vào việc phân tích các câu Kinh thánh về đồng tính luyến ái và biện minh cho sự sai trái của nó.

Nhưng nếu họ có cách tiếp cận khác thì sao? Nếu cách tiếp cận của họ đối với chủ đề này dựa trên tình yêu và sự thấu hiểu, giống như Mục sư của tôi đã làm với tôi thì sao?

Giáo hội phải đồng hành với những người như vậy. Đây là tình yêu mà Giáo hội cần thể hiện. Công chính nhưng yêu thương, nghiêm khắc nhưng luôn cầu thay, bày tỏ lẽ thật nhưng hãy thấu hiểu, không chấp nhận tội lỗi nhưng đừng từ chối tội nhân. Và tin rằng, chính Đức Chúa Trời sẽ thay đổi một con người khi họ thực sự ăn năn và từ bỏ.

Đây là bài viết đầu tiên trong bài phản ánh gồm hai phần mà David Koh đã đóng góp cho chúng tôi về cuộc sống với SSA và khám phá ý nghĩa của Giáo hội. Hãy đón chờ phần hai sớm nhé!

Bài: David Koh; dịch: S.D
* Tác giả đã chọn sử dụng bút danh để đảm bảo tính bảo mật.
(Nguồn: thirst.sg)


bình luận

Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này