Hãy kiên trì vì sự cầu nguyện chưa bao giờ là dễ dàng!
Oneway.vn – Bạn cần kiên trì nhai hết bịch phần khoai tây chiên. Bạn cần kiên trì xem thêm một tập của bộ phim yêu thích. Bạn cần kiên trì chợp mắt vào một buổi chiều Chúa Nhật.

Những câu này nghe có vẻ lạ lẫm, đúng không? Đó là vì chúng ta thường dành từ “kiên trì” cho những điều khó khăn – những việc không dễ dàng nhưng mang lại phần thưởng lớn.
Vì sao cầu nguyện là điều không dễ dàng?
Một trong những cách tốt nhất để giới thiệu ai đó với các kỷ luật thuộc linh như cầu nguyện, đọc Kinh Thánh và đi nhà thờ không phải là nói rằng những điều này dễ dàng, mà là thẳng thắn nhắc họ rằng những thói quen này đòi hỏi sự cố gắng. Các kỷ luật thuộc linh không hề đơn giản. Chúng cần nỗ lực và sự rèn luyện.
Tân Ước kêu gọi chúng ta kiên trì trong cầu nguyện vì rất dễ để bỏ qua việc cầu nguyện. Khi Chúa Jêsus dạy chúng ta: “Phải luôn luôn cầu nguyện, chớ hề nản lòng” (Lu-ca 18:1), lời này như nhấn mạnh rằng bỏ cuộc là con đường dễ dàng hơn. Ngài bảo các môn đồ phải tỉnh thức và cầu nguyện trong vườn Ghết-sê-ma-nê vì Ngài biết họ dễ dàng lơ là mà chìm vào giấc ngủ (Lu-ca 22:40, 46).
Sứ đồ Phao-lô cũng nhấn mạnh điều này khi ông kêu gọi chúng ta “bền lòng cầu nguyện” (Rô-ma 12:12), hoặc “hãy kiên trì trong sự cầu nguyện, tỉnh thức mà tạ ơn” (Cô-lô-se 4:2). Ông hiểu rằng chúng ta rất dễ lơi lỏng, mất tập trung, và suy giảm lòng tận hiến. Trong những lúc khó khăn, Kinh Thánh nhắc nhở chúng ta: “Hãy cầu nguyện không thôi” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:17), tiếp tục tin cậy dù câu trả lời dường như chưa đến.
Những lời kêu gọi này không phải là mệnh lệnh khô khan như việc phải “ăn bột yến mạch vì nó tốt cho sức khỏe”. Thay vào đó, đây là lời động viên từ một huấn luyện viên giữa một trận đấu căng thẳng, là mệnh lệnh của người chỉ huy trong lúc giao chiến. Và điều này rất quan trọng: Cầu nguyện là một phần của cuộc chiến thuộc linh – một yếu tố cốt lõi trong đời sống Cơ Đốc, chứ không chỉ là phần mở đầu cho những gì chúng ta nghĩ là “chức vụ thực sự.” Như Vance Pitman đã nói: “Chúng ta không cầu nguyện trước khi làm việc. Cầu nguyện chính là công việc, và rồi Đức Chúa Trời hành động.”
Khi lời cầu nguyện dường như vô nghĩa
Vấn đề là, quá nhiều lần chúng ta không thấy ngay kết quả của lời cầu nguyện – chúng ta không nhận biết ngay công tác của Đức Thánh Linh đang hành động trong chúng ta, cũng không thấy trước những kết quả tương lai mà lời cầu nguyện có thể mang lại. Đôi khi, cầu nguyện giống như nói chuyện với bức tường, như thể một người đang lẩm bẩm trong phòng giam của một nhà thương điên.
Cuộc sống thường đưa ra nhiều lý do để khiến chúng ta nghi ngờ sức mạnh của lời cầu nguyện. N. T. Wright nhắc đến bài thơ “Folk Tale” của R. S. Thomas, miêu tả sự cầu nguyện như một người đứng bên ngoài ngôi nhà, ném sỏi vào cửa sổ tầng cao để thu hút sự chú ý. Toàn bộ nỗ lực dường như vô ích, và bạn có lẽ sẽ dừng lại nếu không vì thỉnh thoảng thấy tấm rèm khẽ động. Tất nhiên, đó không phải là bản chất thật sự của cầu nguyện, nhưng là một mô tả chân thực về cảm giác của chúng ta đôi khi.
C. S. Lewis cũng diễn tả nỗi đau đớn tột cùng sau khi vợ ông, Joy, qua đời:
“Hãy đến với Ngài khi bạn thật sự tuyệt vọng, khi mọi sự giúp đỡ khác đều vô ích, và bạn sẽ thấy gì? Một cánh cửa đóng sầm vào mặt bạn, kèm theo tiếng then cài bên trong. Sau đó là sự im lặng. Bạn có thể quay lưng đi. Càng đợi lâu, sự im lặng càng trở nên nhấn mạnh. Không có ánh sáng trong cửa sổ. Căn nhà ấy có thể đã trống không.”
Mỗi người kiên trì cầu nguyện đều sẽ có lúc cảm nhận rõ ràng sự “vắng mặt” của Đức Chúa Trời. Các thánh đồ ngày xưa cũng từng trải qua những khoảng thời gian khi dường như Chúa đã lìa xa họ – dù sau này, họ tin rằng sự vắng lặng đó chính là lời mời gọi để đến gần Chúa hơn, để tìm kiếm Ngài thật sự, chứ không phải những hình ảnh mà chúng ta tự dựng lên về Ngài.
Cầu nguyện không phải là một điều dễ chịu hay thoải mái. Kyle Strobel từng nói rằng, khi cầu nguyện, chúng ta đến gần ngọn lửa tinh luyện của Đức Chúa Trời – và đó là lúc mọi tạp chất trong chúng ta bị bộc lộ. Nếu bạn cảm thấy bất toàn, nếu tâm trí bạn lang thang khắp nơi khi cầu nguyện, bạn không làm sai đâu. Đó là quá trình thanh luyện, nơi những ưu tiên và ước muốn trong lòng chúng ta được phơi bày và biến đổi.
Vì sao phải kiên trì cầu nguyện?

Chúng ta được kêu gọi kiên trì trong sự cầu nguyện vì điều đó giúp chúng ta tỉnh thức, chú ý, và canh giữ tấm lòng mình khi mong chờ sự hiện diện của Chúa trong đời sống hàng ngày.
Nếu chúng ta nghĩ rằng cầu nguyện phải dễ dàng như một món ăn ngon để thưởng thức sau một ngày dài, chúng ta sẽ dễ dàng từ bỏ khi nó không còn thú vị. Nhưng thực tế, cầu nguyện giống như việc đeo thanh kiếm vào thắt lưng, chuẩn bị bước vào cuộc chiến thuộc linh. Chúng ta không thể thấy hết vai trò của lời cầu nguyện trong trận chiến thuộc linh đang diễn ra, nhưng chúng ta tin – dù không nhìn thấy – rằng cầu nguyện thay đổi mọi điều, và có nhiều điều đang xảy ra trong chúng ta và xung quanh chúng ta hơn những gì chúng ta tưởng.
Vì vậy, chúng ta tiếp tục gõ cửa và vượt qua sự khô khan. Chúng ta kiên trì dù mệt mỏi. Chúng ta khơi lại những than hồng trong tấm lòng đang nguội lạnh, hướng lòng về Đức Chúa Trời, Đấng hứa rằng Ngài sẽ gặp gỡ chúng ta trong những khoảnh khắc tĩnh lặng đó.
Như C. S. Lewis đã viết vào những năm cuối đời:
“Một trong những mục đích mà Đức Chúa Trời thiết lập sự cầu nguyện có thể là để chứng minh rằng dòng chảy của các sự kiện không vận hành như một chính quyền, mà được sáng tạo như một tác phẩm nghệ thuật, nơi mỗi con người đều có sự đóng góp của mình – và trong sự cầu nguyện, đó là một sự đóng góp có ý thức. Mỗi con người vừa là mục đích vừa là phương tiện.”
Đức Chúa Trời đang vẽ nên một kiệt tác. Cầu nguyện là sự đóng góp của chúng ta với tư cách là Cơ Đốc nhân. Cầu nguyện là trách nhiệm của môn đồ. Cầu nguyện là niềm vui của những người yêu mến Chúa.
Bài: Trevin Wax; dịch: SD
(Nguồn: thegospelcoalition.org)
bình luận