Khi mỗi ngày trôi qua bình an và hạnh phúc, chúng ta dễ lắm xem điều đó là hiển nhiên. Chúng ta quên mất rằng tất cả những gì mình đang được hưởng đều đến từ tình yêu vô bờ bến của Chúa. Chúng ta quá bận rộn tận hưởng cuộc sống hạnh phúc của mình, đến nỗi chẳng còn thời gian để dừng lại và cảm ơn Chúa. Tuy nhiên, chỉ khi sống với lòng biết ơn Đấng đã ban cho mọi điều, chúng ta mới thật sự được trải nghiệm niềm hạnh phước thật sự ở trong Ngài.

Trong tuần lễ hướng đến Lễ Tạ Ơn, hôm nay, ngày 25/11/2024, chương trình Tĩnh Nguyện Hằng Ngày thân mời quý thính giả cùng suy gẫm Lời Chúa với tác giả Andrew Knox qua chủ đề NGƯỜI DUY NHẤT QUAY LẠI.

“Không phải mười người đều được sạch cả sao? Còn chín người kia ở đâu?” (Lu-ca 17:17)

Chúng ta đều biết rằng Đức Chúa Jêsus không bao giờ nhầm lẫn hay bối rối. Vì vậy khi Ngài đặt một câu hỏi nào đó, rõ ràng Ngài đang muốn truyền đạt một thông điệp quan trọng đến cho chúng ta.

Trong câu chuyện hôm nay, Đức Chúa Jêsus đã gặp mười người mắc bệnh phong, nhưng họ không thể lại gần Ngài. Theo quy định thời bấy giờ, những người phong hủi phải giữ khoảng cách an toàn với người khác. Vì thế, họ đứng từ xa và hét lớn: “Lạy Jêsus, lạy Thầy, xin thương xót chúng con!” (Lu-ca 17:13).

Trong lời cầu xin của họ, không ai nhắc đến căn bệnh phong hủi. Đức Chúa Jêsus biết rõ căn bệnh của họ, cũng như Ngài biết rõ vấn đề của chúng ta vậy. Đáp lại lời họ, Chúa nói một cách đơn giản và đầy bất ngờ: “Hãy đi trình diện với các thầy tế lễ” (Lu-ca 17:14). Thầy tế lễ là người có quyền tuyên bố họ sạch hay không sạch. Kinh Thánh chép lại rằng, khi họ đi, họ được chữa lành. Vì thế hãy nhớ rằng, vâng lời Chúa Jêsus có thể thay đổi cả cuộc đời, dù đôi khi điều đó không xảy ra ngay lập tức.

Chỉ có một người trong số họ, duy nhất một người, quá đỗi biết ơn đến mức quay lại tìm gặp Đức Chúa Jêsus. Người đó vừa lớn tiếng ca ngợi Đức Chúa Trời, vừa quỳ xuống dưới chân Đức Chúa Jêsus và tạ ơn Ngài. Khi đọc phân đoạn này, chúng ta cảm thấy Đức Chúa Jêsus có vẻ ngạc nhiên. Ngài hỏi: “Không phải mười người đều được sạch cả sao? Còn chín người kia ở đâu?” (Lu-ca 17:17)

Thực ra, Ngài hỏi không phải vì Ngài bối rối đâu. Người Thầy vĩ đại đã nhân cơ hội này để bày tỏ chân lý cho đám đông, cũng như cho chúng ta hôm nay.

Lúc bấy giờ, không gian tĩnh lặng bao trùm. Hãy hình dung các môn đồ và đám đông đang nhìn quanh, cố gắng tìm kiếm chín người còn lại. Có ai trong số họ quay lại nữa không? Họ căng mắt nhìn về phía xa, lấy tay che ánh nắng chiếu thẳng vào mặt, nhưng không thấy bóng dáng ai cả. Đức Chúa Jêsus nói rằng chỉ có duy nhất “người ngoại quốc” này quay trở lại. Người duy nhất tỏ lòng biết ơn Ngài lại chính là một người Sa-ma-ri, đồng thời là một kẻ phong hủi – một người hai lần bị loại trừ trong xã hội.

Giờ đây, Đức Chúa Jêsus đã chuẩn bị một điều đặc biệt dành cho người duy nhất quay trở lại với Ngài. Đây chính là điều mà nhiều người lướt qua khi đọc câu chuyện này. Ngài nói với người đàn ông đang sấp mình xuống thờ phượng trong niềm vui và lòng biết ơn: “Hãy đứng dậy và đi; đức tin con đã chữa lành con” (Lu-ca 17:19).

Mười người phong hủi đã được chữa lành, nhưng chỉ có một người thực sự được cứu. Đó là người quay lại với tấm lòng biết ơn, và Đức Chúa Jêsus trân trọng điều đó. Kết quả là, người này không chỉ nhận được sự chữa lành thể chất mà còn được hưởng nhiều điều tốt đẹp hơn thế. Trước mặt đám đông và các môn đồ, Đức Chúa Jêsus tuyên bố rằng đức tin của người ấy đã “chữa lành” người. Một bản dịch khác diễn đạt rằng đức tin của người đã “cứu” người. Rõ ràng quyền năng của Đức Chúa Jêsus đã xóa bỏ căn bệnh phong hủi, nhưng chính thái độ biết ơn của người này đã mang lại cho người sự chữa lành trọn vẹn.

Qua cuộc gặp gỡ này, chúng ta học được rằng Đấng Cứu Thế không chỉ mong muốn chúng ta biết ơn, mà còn rất trân quý lòng biết ơn ấy. Ngài muốn chúng ta được trải nghiệm nhiều điều tuyệt vời hơn về Ngài. Người phong hủi quay lại không phải để đòi hỏi thêm gì, mà chỉ đơn thuần là để tôn vinh Đức Chúa Jêsus. Tuy nhiên, người đã được nhận lãnh sự vinh hạnh, sự công nhận và sự soi sáng từ Ngài, ngay cả khi người vẫn đang quỳ dưới chân Ngài.

Đây là một bài học thật sự quý giá cho chúng ta trong mùa Lễ Tạ Ơn. Đừng để lòng biết ơn trở thành một nghĩa vụ mà chúng ta buộc phải thực hiện. Hành động của người phong hủi dạy chúng ta về giá trị của lòng biết ơn trong vương quốc Đức Chúa Trời, và niềm vui mà tinh thần biết ơn ấy mang lại. Khi bày tỏ lòng biết ơn, chúng ta sẽ càng được gần gũi hơn với Đấng Christ và nhận lãnh nguồn phước tuôn đổ từ nơi Ngài.

Cầu nguyện: Lạy Chúa của con, con cảm tạ Ngài vì những ơn phước Ngài đã ban cho con mỗi ngày. Xin giúp con nhận biết và trân trọng những điều tốt đẹp Ngài ban, để lòng biết ơn trở thành một phần trong cuộc sống của con. Cầu xin Chúa mở rộng tấm lòng con, để con luôn biết sống với tinh thần biết ơn, không chỉ trong những khi vui vẻ mà còn trong lúc thử thách. Xin cho con vui mừng quay về với Ngài như người phong hủi đã làm, để tôn vinh và ngợi khen Chúa vì tất cả những gì Ngài đã làm cho con. Con thành kính cầu nguyện trong danh Chúa Jêsus Christ, A-men.

Quý thính giả thân mến, trong mùa Tạ Ơn này, nguyện chúng ta học theo gương người đã quỳ xuống dưới chân Đấng Cứu Thế để bày tỏ lòng biết ơn chân thành. Cứu Chúa của chúng ta xứng đáng nhận được mọi lời ngợi khen! Và chắc chắn rằng, mỗi chúng ta đều có vô vàn lý do để dâng lời tạ ơn Chúa trong cuộc sống này. Nguyện lòng biết ơn trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống hàng ngày của bạn, vì chắc chắn rằng, trong mỗi khoảnh khắc, chúng ta đều có cớ để tạ ơn Ngài!

Mọi thắc mắc, góp ý hoặc dự phần dâng hiến cùng chương trình, xin hãy liên hệ với chúng tôi qua:

Chúc quý vị một ngày tốt lành. Thân chào và hẹn gặp lại quý vị vào chương trình ngày mai.

bình luận

Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này