Đối mặt với những nghi ngờ về đức tin
Oneway.vn - Vào năm tôi 16 tuổi, một người bạn theo chủ nghĩa vô thần - học cùng lớp với tôi đã chia sẻ một bài viết trên mạng xã hội.
Nội dung bài viết nói rằng theo Kinh thánh, người ta không được phép ăn thịt heo và động vật không có vảy (Lê-vi Ký 11:7, 12) hoặc mặc các loại vải hỗn hợp (Lê-vi Ký 19:19).
Kiểm tra Kinh thánh, tôi thật đã tìm thấy những điều này.
Nó giống như một cú tát mạnh khiến tôi bối rối. Tôi đã phạm tội suốt cuộc đời mình sao? Nếu vậy, tại sao tôi không biết điều này sớm hơn?
Những Cơ Đốc nhân mà tôi biết họ đã ăn thịt heo và các loại động vật đó một cách có ý thức, nhưng họ thật sự yêu Chúa và yêu người, sống theo đường lối của Chúa, khác với thế gian.
Vậy họ cũng đang phạm tội sao?
Sự nghi ngờ trong tôi cứ thế lớn dần khiến tôi trở nên tê liệt. Mặc dù về thể chất, cuộc sống vẫn diễn ra bình thường nhưng tâm linh tôi dường như đã khác, tôi bắt đầu mất niềm tin vào Chúa.
Trong cơn khủng hoảng, tôi không còn quan tâm nhiều đến sự tồn tại của Chúa. Tôi không thể cầu nguyện, thờ phượng Ngài và thậm chí không còn tin Ngài như trước kia. Không còn cảm thấy sự yêu thương và hiện diện của Ngài nữa.
Tôi đã trở nên nguội lạnh. Tôi không còn tấm lòng khao khát, nhiệt thành với Chúa mà tôi yêu suốt bao năm qua.
Tôi được sinh ra trong một gia đình Cơ Đốc.
Lớn lên trong một cuộc sống vô tư, bình yên. Tôi rất thích nhà thờ. Tôi tham gia các buổi lễ, hát các bài hát thờ phượng và tham gia các hoạt động của những ban ngành.
Bên ngoài nhà thờ, sẽ có những đợt bùng nổ đức tin lẻ tẻ, nhưng hầu hết thời gian khá thụ động. Cuộc sống tốt đẹp đã dễ dàng khiến tôi thường xuyên không hướng về Đức Chúa Trời. Tôi vẫn cầu nguyện nhưng là trước khi thi hoặc trước khi đi ngủ.
Phải nói rằng, tôi rất ít khi tìm kiếm Chúa ngoài những lúc này, hoặc thỉnh thoảng tôi tạ ơn Ngài vì một điều tốt lành nào đó đã diễn ra.
Với tôi, tôi chỉ biết Chúa Jêsus luôn nói và làm những điều tuyệt vời, rằng Ngài là Con của một Đức Chúa Trời có thật, Đức Chúa Trời tốt lành hay một số điều khác tương tự.
Vì vậy, khi đối diện với sự nghi ngờ trong lần thử thách đức tin lớn đầu tiên, tất cả những gì tôi có thể làm là nhớ lại sự hiện diện và chu cấp của Đức Chúa Trời dành cho cuộc đời tôi.
Đó là những lần tôi cảm nhận được sự rờ chạm của Ngài trên đời sống tôi, hay trong những quyết định mà tôi đã chọn, kinh nghiệm mà tôi từng trải qua.
Những lúc đó tôi cảm nhận được sự bình an siêu việt mà Chúa Jêsus đã mô tả trong Phúc âm Giăng (Giăng 14:27).
Có lần tôi đã khóc mà không rõ lý do trong một chương trình dành cho thiếu nhi. Và bây giờ tôi hiểu ra rằng đó là vì tôi đã xúc động khi nhận ra Chúa Jêsus yêu thương ngay cả những đứa trẻ bình thường như tôi rất nhiều.
Từ khi còn là một đứa trẻ, tôi đã cảm nhận tình yêu thương ngập tràn của Đức Chúa Trời.
Những trải nghiệm đó là rất thật như chính những nghi ngờ của tôi lúc này.
Tôi nhận ra sẽ là sự lãng phí vô cùng nếu mình từ bỏ “báu vật vĩnh cửu” chỉ vì những rắc rối nhất thời.
Vì vậy, tôi quyết định ‘khai quật’ những ký ức tốt đẹp của mình về Chúa để tiếp thêm sức mạnh cho nỗ lực tìm kiếm câu trả lời trong Kinh thánh nhằm loại bỏ nghi ngờ bản thân.
Đây là quy trình mà tôi đã tuân theo khi đi tìm lời giải đáp:
Kiểm tra tâm linh: Mục đích của câu hỏi là gì? Đó là để biết Đức Chúa Trời tốt hơn, hay để biện minh cho những đường lối tội lỗi của chúng ta? Bạn có thực sự cởi mở để thay đổi suy nghĩ của mình nếu nhận ra điều bạn đã tin trong suốt thời gian qua là không tôn vinh Đức Chúa Trời?
Tra cứu các nguồn đáng tin cậy: Tra xem Kinh thánh và xem xét những thành quả mà chúng mang lại.
Dựa vào Thánh Linh: Niềm tin là bước cuối cùng. Không có nó, tất cả kiến thức trên thế giới chẳng có giá trị gì.
Cụ thể, đây là cách tôi thực hiện khi nghiên cứu luật về ăn uống.
Kiểm tra lòng mình, khi đề cập đến luật ăn uống, tôi phải đảm bảo rằng tôi làm việc này không phải để khẳng định thành kiến của mình, nhưng để tìm hiểu xem Đức Chúa Trời thực sự nói gì, và sẵn sàng làm theo.
Tra cứu các nguồn đáng tin cậy, tôi bắt đầu hành động dựa trên niềm tin. Tôi sử dụng nội dung dựa trên lẽ thật Kinh thánh, thử nghiệm với Kinh thánh và suy ngẫm về chúng trong lời cầu nguyện.
Tôi chủ yếu sử dụng các ấn phẩm đã có tên tuổi và xem các nội dung khác của nó để đảm bảo rằng tài liệu này dựa trên Kinh thánh. Tôi cũng đã xem các video và bài giảng từ những cựu giáo sĩ với cách tiếp cận tương tự.
Và tôi dựa vào Thánh Linh trong việc tìm kiếm câu trả lời. Điều này chỉ có thể được thực hiện bằng cách tìm cầu ý Chúa qua sự cầu nguyện và đọc Lời Ngài.
Đôi khi, dù đã nỗ lực rất nhiều, vẫn có thể có những khoảng trống chưa được khỏa lấp và thường khiến tôi phải kết thúc sự khôn ngoan của mình.
Điều này nhắc nhở rằng tôi không thể vượt qua sự nghi ngờ bằng sức riêng. Sự khôn ngoan của con người thôi là chưa đúng, tôi phải phó thác tất cả cho Chúa.
Ngay khi tôi làm như vậy, Ngài sẽ giúp sức, chỉ cho tôi lối đi thông qua những mảnh ghép còn thiếu.
Thỉnh thoảng, cần xem lại những điều mà bản thân đã nghĩ mình là người giải quyết. Việc này giúp nhận ra, tôi không thể đặt niềm tin của mình vào những lý lẽ đơn thuần. Tôi phải đầu phục Đức Chúa Trời một cách hoàn toàn, không có thần tượng nào khác và sẵn sàng học hỏi thêm.
Chính lúc ấy, đức tin của tôi đã được khẳng định lại và tôi được phục hồi.
Sau tất cả, niềm tin của tôi đã trở nên mạnh mẽ hơn.
Tôi cũng nhận ra rằng, điều mặc khải thực sự không phải là những lý lẽ cụ thể mà tôi phải vật lộn, mà chính là Đức Chúa Trời được nói đến.
Ví dụ như việc tôi đã tìm thấy lời tuyên bố của Chúa Jêsus rằng mọi thức ăn đều sạch (Mác 7:18-19).
Khi Chúa Jêsus đến, Ngài đã làm trọn luật pháp (Ma-thi-ơ 5:17), vì vậy chúng ta không còn bị ràng buộc vào luật về ăn uống nữa.
Luật ăn uống chỉ được áp dụng cho dân Y-sơ-ra-ên nhằm nhấn mạnh địa vị của họ là một dân tộc dành riêng cho Đức Chúa Trời. Vì thế, chúng ta có quyền ăn bất cứ thứ gì chúng ta muốn, miễn là không gây vấp phạm cho người khác (1Cô-rinh-tô 10:25-32).
Sự hy sinh của Chúa Jêsus đã giải thoát chúng ta khỏi luật pháp ràng buộc với tội lỗi và chỉ ra sự cần thiết của chúng ta đối với Ngài.
Tóm lại, tôi tin rằng những thử thách như sự nghi ngờ có thể là ngọn lửa tinh luyện (Xa-cha-ri 13:9, Ma-la-chi 3:3) giúp chúng ta đến gần Chúa hơn.
Cách chúng ta xử lý sự nghi ngờ có thể là một công cụ giúp phân biệt giữa những hạt giống rơi trong đất tốt với những hạt rơi trên đất đá hay bụi gai (Ma-thi-ơ 13:3-8, 19-23).
Mỗi khi chiến đấu, vượt qua sự nghi ngờ, tôi càng hiểu hơn về chính Ngài.
Khi tôi để đức tin biến thành hành động (Gia-cơ 2:17) và hoàn thiện sự cứu rỗi của mình với lòng sợ sệt run rẩy (Phi-líp 2:12), bước đi của tôi với Chúa cũng trở nên sâu sắc và phong phú hơn.
Việc nghiên cứu và suy ngẫm về Lời Chúa theo cách đi từ sữa đến thức ăn đặc (Hê-bơ-rơ 5:12-14), giúp tôi tỏ tường vẻ đẹp của câu chuyện cứu chuộc.
Vì vậy, mối quan hệ của tôi với Chúa dần trở nên tích cực hơn và ít thụ động hơn, tôi biết tìm kiếm Chúa trong mọi sự.
Qua những trải nghiệm này, tôi càng chắc chắn hơn bao giờ hết rằng Chúa có thật. Ngài luôn yêu thương và hằng ở cạnh bên chúng ta.
Tôi có thể hát ca, cầu nguyện và thờ phượng với niềm tin vững bền được tôi luyện qua nghịch cảnh, bắt nguồn từ đức tin thật, có cơ sở và có nền tảng vững chắc vào sự tốt lành và ân điển của Đức Chúa Trời!
Bài: Joel Chern; dịch: HA
(nguồn: thirst.sg)
bình luận