Làm sao để chữa lành những tổn thương sau chia tay?

Dưỡng linh
05:47 18/01/2023

Oneway.vn - Sẽ mất bao lâu để chữa lành vết thương sau một cuộc chia tay?

Kết thúc một mối quan hệ xã giao đã là quá khó đối với tôi, chứ đừng nói đến một mối quan hệ lâu dài. Nhưng tôi đã phải thật sự đối mặt với chuyện đó: kết thúc mối tình 7 năm của mình.

Tôi nhớ rất rõ cảm giác đó: tức giận, nhẹ nhõm, đau đớn. Và tôi cũng nhớ cảm giác bình yên.

Ngay cả khi viết những dòng này, tôi cũng không mường tượng nổi mình đã phải dần dần từ bỏ bao nhiêu ký ức để có thể tiến về phía trước.

Đã hơn nửa năm kể từ khi chuyện đó xảy ra, và nơi tôi đứng ngày hôm nay thực sự là bằng chứng cho thấy Chúa tốt lành như thế nào và rằng Ngài có thể chữa lành mỗi chúng ta nếu chúng ta sẵn lòng để Ngài làm điều đó.

Tôi là một người cực kỳ đa cảm.

Đánh mất mối quan hệ lâu dài này không chỉ là đánh mất một người từng đã là “thế giới của tôi”.

Tôi phải từ bỏ những điều mà tôi trân trọng: những lá thư chất chứa biết bao cảm xúc; những bức tranh vẽ thay cho ngàn lời nói; những mối quan hệ thân thiết khác dần nảy nở thông qua người ấy.

Một mặt, việc giải quyết những mất mát này “dễ dàng” hơn vì những thứ này là đều vật chất. Nhưng việc phải bỏ lại đằng sau những trải nghiệm, kỉ niệm thân thương chính là điều khó khăn và đau đớn nhất.

Những ngày và tuần sau khi chia tay, tôi đã tuyệt vọng kêu cầu Chúa giúp đỡ và cứu tôi khỏi bóng tối dường như không thể thoát ra được.

Có những lúc tôi quá mệt mỏi, chỉ muốn bỏ cầu nguyện và chìm đắm trong những cảm giác tủi thân, tiêu cực.

Cảm xúc của tôi rối bời. Có những ngày cảm giác thật tự do, nhưng cũng có những ngày giống như địa ngục.

Tôi vẫn đang dành thời gian yên tĩnh một mình, vẫn đi đây đi đó và phục vụ, nhưng tôi biết có điều gì đó không ổn trong lòng mình.

Một buổi sáng nọ, trong thời gian tĩnh nguyện với Chúa, tôi cảm thấy có một tiếng phán tác động sâu trong tâm mình, rằng: “đủ rồi, đứng dậy thôi”.

Tôi không còn muốn sống ngày qua ngày chìm trong bóng tối, khi biết rằng có một niềm hy vọng đời đời mà tôi có thể bấu víu vào.

Nhưng tôi nhận ra mình rất giận Chúa. Tôi tức giận vì tôi tin cậy vào ý muốn của Ngài và cuối cùng lại phải đánh mất rất nhiều.

Và tôi tức giận vì phải trở lại đấu tranh ở vạch số không. Sau một mối tình kéo dành 7 năm, khiến tôi phải xem lại nhiều điều.

Tiến về phía trước

Nhưng vì cảm thấy được thúc giục trong lòng, tôi quyết định đặt ra những mục tiêu cụ thể để tập trung vào nhằm đưa bản thân ra khỏi giai đoạn đen tối.

Tôi đã lập một danh sách đầy đủ các thói quen tốt có thể hỗ trợ mình. Ngoài ra, tôi đã liên hệ với Hội Thánh để được tư vấn.

Vài tháng sau hành trình chữa lành, mọi thứ trở nên tốt hơn. Mọi người nói với tôi rằng tôi giờ đây đã trở nên một con người mới.

Tôi chưa bao giờ thích đọc sách, nhưng bây giờ, tôi đọc có chủ đích và còn đăng ký ứng dụng đọc sách.

Tôi từng rất ghét đi ăn hoặc đi mua đồ một mình, nhưng bây giờ tôi đi dự hội nghị, sự kiện, hoạt động một mình và hoàn toàn tận hưởng.

Ăn một mình và ở một mình nay đã trở thành điều mà tôi ưa thích.

Phòng tập thể dục trở thành chốn an toàn của tôi, nơi thường xuyên trò chuyện giữa Chúa và tôi. Đó là nơi mà tôi có thể trao mọi đấu tranh nội tâm cho Ngài, và luyện tập trở thành một phần thói quen hàng ngày của tôi.

Không dùng mạng xã hội cũng mang lại cho tôi một cuộc đời tự do mới. Tôi đã đăng xuất khỏi các nền tảng mạng xã hội mình đang sử dụng và có ý định không bao giờ quay lại.

Bạn bè biết tôi bị ám ảnh bởi mạng xã hội như thế nào, vì vậy ngay cả chính bản thân tôi cũng bị sốc trước sự thay đổi này.

Chúa chúng ta thực sự là Đức Chúa Trời của những điều không thể.

Chúa có thể làm những điều vĩ đại qua bạn, và cho bạn, nhưng chỉ khi bạn sẵn lòng – chỉ khi bạn mời Ngài bước vào và làm việc trong lúc bạn chờ đợi và tin cậy nơi Ngài.

Tất nhiên, hành trình của tôi không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió. Có những ngày tôi tiến bộ rất tốt, nhưng cũng có những ngày tôi cảm thấy như mình quay trở lại con số không một lần nữa, điều đó khiến tôi vô cùng thất vọng.

Cứ như thể tôi đã chạy một đoạn rất xa, nhưng rốt cuộc chợt nhận ra rằng mình phải bắt đầu lại.

Đó là những ngày tôi cảm thấy cô đơn vô cùng. Tôi có thể vui cười và tận hưởng trong mỗi thông công, nhưng ngay sau khi rời xa bạn bè, tôi sẽ cảm thấy mình là người cô đơn nhất trên thế giới.

Nhưng chính trong những khoảnh khắc đó, tôi dừng lại để dâng những cảm xúc và suy nghĩ của mình lên cho Chúa.

Rốt cuộc, tôi còn có thể chạy đến với ai ngoài Chúa? Bất cứ khi nào tôi chạy đến, sự bình an Chúa sẽ nhắc nhở tôi rằng Ngài luôn ở cùng tôi.

Một điều khác đã giúp ích tôi là kiêng ăn và cầu nguyện. Trong 40 ngày đó, hàng tuần tôi học thuộc lòng những câu Kinh Thánh và cầu nguyện để được tự do.

“Người nào để tâm trí mình nương cậy nơi Chúa thì Ngài sẽ gìn giữ người trong sự bình an trọn vẹn, vì người tin cậy Ngài. Hãy tin cậy Đức Giê-hô-va đến đời đời, vì Đức Giê-hô-va, chính Đức Giê-hô-va, là vầng đá của mọi thời đại!” (Ê-sai 26:3-4)

Đây là một trong những câu Kinh Thánh mà tôi luôn luôn và sẽ mãi thuộc nằm lòng.

Tôi nhận ra rằng trong trận chiến tâm trí mình, Chúa là “kẽ đá vững an” của tôi, giúp tôi luôn vững vàng khi tôi cậy nơi Ngài.

Khi tôi đầu phục Chúa, trình lên Ngài mọi sợ hãi, mọi kỷ niệm, mọi ký ức đau buồn, và tha thứ cho quá khứ – Ngài sẽ hành động vì tôi.

Tôi chưa bao giờ biết quá trình chữa lành sau một cuộc chia tay sẽ như thế nào.

Tôi có nên cảm thấy hạnh phúc không? Tôi nên đau bao lâu? Tôi có cần thêm bảy năm nữa để đứng dậy và bước tiếp không? Làm sao tôi biết khi nào tôi sẵn sàng?

Chẳng có bước ngoặt quan trọng nào cả, nhưng khi tôi kiên trì chờ đợi và đầu phục Chúa hàng ngày, quá trình chữa lành trở nên dễ dàng hơn từng ngày.

Ngay cả khi tôi thức dậy trong buồn bã, hoặc nếu tôi lại bị tổn thương vào ngày hôm đó, tôi vẫn có khả năng vượt qua những cảm xúc ấy. 

Bởi vì đó không chỉ đơn thuần là nhận thức trong tâm trí rằng Chúa sẽ đón tôi, hay rằng thời điểm của Ngài là tốt lành - điều đó đã trở thành nhận thức trong tấm lòng.

“Hãy hát bài ca cảm tạ cho Đức Giê-hô-va, đánh đàn hạc mà ca ngợi Đức Chúa Trời chúng ta. Ngài che phủ các tầng trời bằng mây, dự bị mưa cho đất, làm cho cỏ mọc trên các núi đồi. Ngài ban thức ăn cho thú vật, và cho bầy quạ con ăn khi chúng kêu mồi. Sự hài lòng của Ngài không ở nơi sức của ngựa, niềm vui thích của Ngài cũng chẳng ở nơi đôi chân của loài người, nhưng Ngài hài lòng về những người kính sợ Ngài, và những ai đặt hi vọng nơi lòng nhân từ của Ngài” (Thi Thiên 147:7-11).

Đây là bài Thi Thiên đã thực sự thêm sức cho tôi. Chúa luôn chu cấp. Ngài biết và Ngài ban cho. Ngài đẹp lòng với những người trông cậy và kính sợ Ngài.

Tôi quyết định dâng phần đời còn lại của mình Chúa, trả lời “vâng” với Ngài và đi bất cứ nơi nào Ngài kêu gọi tôi phục vụ.

Khoảnh khắc tôi đưa ra quyết định đó với Chúa, rất nhiều cơ hội đã đến gõ cửa nhà tôi.

Khi phục vụ, tôi tiếp tục phát triển. Tôi tiếp tục đấu tranh với cuộc sống độc thân. Tôi tiếp tục đấu tranh để chờ đợi thời điểm của Chúa. 

Nhưng qua cuộc đấu tranh, tôi cảm thấy Chúa nói với tôi: “Đừng lo, Ta biết điều gì là tốt nhất cho con. Con chỉ cần chờ đợi, và tận hưởng khoảng thời gian này.”

Giờ đây, mỗi khi tâm trí tôi lạc trôi đến nơi bất an và đáng sợ, tôi lại tìm đến Chúa Jêsus để nhắc nhở bản thân rằng mình không đơn độc.

Khi nhìn lại tình cảnh của mình hồi bảy tháng trước, tôi hôm nay đã trở thành một người hoàn toàn khác.

Vài ngày trước, tôi hỏi Chúa rằng Ngài có hài lòng về tôi không. Ngay lúc đó, tôi thực sự cảm nhận được niềm vui Ngài dành cho tôi.

Chúa biết lòng tôi khao khát khi tôi đến trước mặt Ngài. Tôi đến bên Ngài với sự đổ vỡ, vẻ xấu xí, nỗi đau đớn và ước muốn của tôi.

Khi tôi đầu phục Chúa và sống bằng đức tin, Ngài thực sự làm nên những điều kỳ diệu trong cuộc đời tôi.

Tôi phấn khởi khi tiếp tục lớn lên trong Chúa, háo hức muốn xem Ngài sẽ dẫn tôi đi đâu. Nếu tôi có thể phát triển đến mức này chỉ trong bảy tháng, thì tôi tự hỏi liệu mình có thể phát triển và làm được bao nhiêu nữa cho Chúa, khi tôi dành trọn tấm lòng và thời gian của mình cho Ngài.

Nếu bạn đang nếm trải nỗi đau hoặc tổn thương, hãy biết rằng Chúa nhìn thấy bạn.

Ngài đang chờ đợi bạn đến với Ngài bằng chính con người thật của bạn, để Ngài có thể gánh lấy mọi đau đớn thay bạn, và giúp bạn chữa lành vào đúng thời điểm của Ngài.

Và khi bạn chờ đợi Ngài uốn nắn bạn trong quá trình này, hãy bước đi với những người cùng đức tin, đừng bước đi một mình.

Khi để ánh sáng chiếu vào những nơi tối tăm, chúng ta sẽ cảm thấy khó chịu vì những gì mình cố gắng che giấu đều bị phơi bày.

Nhưng thay vì chạy trốn, hãy chạy đến với Đấng có thể biến tro tàn thành mão hoa tươi đẹp.

 

Bài: TIFFANY TOH; dịch: Nhạn Võ
(Nguồn: thirst.sg)

bình luận

Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này