Môi-se của 40 tuổi và 80 tuổi
Oneway.vn - Bài học về sự mạnh mẽ trong yếu đuối và ảo tưởng về sự kiểm soát
Nói “tôi nương dựa nơi Chúa” thì dễ. Làm được điều đó là một chuyện khác.
Ai trong chúng ta cũng có xu hướng muốn kiểm soát hoàn cảnh và mọi thứ xung quanh, vậy nên, chúng ta bị thu hút bởi bất kỳ điều gì giúp chúng ta đạt được sự kiểm soát đó - sức mạnh, năng lực, quyền tự quyết.
Tuy nhiên, thường sẽ không mất quá lâu để những nỗ lực đó bị sụp đổ, đưa chúng ta (một lần nữa) rơi vào tình trạng hỗn loạn, khủng hoảng giữa bất ổn và lo lắng.
Chúng ta phải làm gì đây? Và Đức Chúa Trời nói gì về việc chúng ta tranh giành nhưng rồi chỉ tự chuốc lấy thất bại? Tôi tin rằng có một bài học đơn giản được lồng vào câu chuyện của Môi-se.
Môi-se của 40 tuổi: Mạnh mẽ nhưng yếu đuối
Năm Môi-se giết một người Ai Cập vì đã đánh một nô lệ người Hê-bơ-rơ (Xuất. 2:11–12), ông được 40 tuổi. Tính đến thời điểm đó, ông được nuôi dưỡng trong nhà Pha-ra-ôn, Môi-se là con nuôi của con gái Pha-ra-ôn. Về sau Ê-tiên mô tả ông thế này: “Môi-se được học tất cả sự khôn ngoan của người Ai Cập; ông có năng lực trong cả lời nói lẫn việc làm”. (Công vụ 7:22). Dĩ nhiên Môi-se đủ kỹ năng chiến đấu để tự mình xử lý người Ai Cập kia. Không lạ gì khi Môi-se nghĩ ông sẽ là người giải cứu dân Chúa ra khỏi Ai Cập. Ê-tiên dường như cũng có ý đó: “Ông tưởng anh em mình hiểu rằng Đức Chúa Trời dùng tay mình giải cứu họ, nhưng họ không hiểu”. (Công vụ 7:25).
Môi-se của bốn mươi tuổi khỏe mạnh, học thức và tài giỏi. Ông có ảnh hưởng chính trị, kiến thức quân sự, thể lực khỏe mạnh, và cảm thông sâu sắc với đồng hương mình. Chắc chắn ông là người của Đức Chúa Trời!
Đức Chúa Trời làm một số việc tốt nhất của Ngài trong đồng vắng.
Nhưng mọi thứ đều thất bại. Mọi người khước từ ông. Pha-ra-ôn muốn giết ông. Ông không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chạy trốn vào đồng vắng, kết hôn với con gái của một thầy tế lễ, sinh vài đứa con và chăn chiên cho cha vợ. Khi Môi-se nỗ lực kiểm soát mọi thứ trong tay mình, giấc mơ vĩ đại của ông đã bị sụp đổ.
Sau đó, Môi-se sống tiếp 40 năm tầm thường, mờ nhạt trong đất hoang vu. Nhưng Đức Chúa Trời vẫn tiếp tục kế hoạch của Ngài, bày tỏ những điều kỳ diệu nơi đồng vắng.
Môi-se của 80 tuổi: Yếu đuối nhưng mạnh mẽ
Sau bốn thập kỷ dài đằng đẵng, Môi-se đã được gặp Chúa tại một bụi gai cháy. Ông là một người chăn chiên bình thường trong một vùng đất bị lãng quên — ắt hẳn bất kỳ giấc mơ nào để được thể hiện sức mạnh cũng dần chìm vào quên lãng. Nhưng Chúa lại muốn dùng Môi-se này chứ không phải Môi-se ‘phiên bản trước’. Không có gì lạ khi Môi-se thưa: "Con là ai mà dám đến với Pha-ra-ôn và đem dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai Cập?" (Xuất. 3:11). Môi-se của 80 tuổi rất yếu kém. Ông ăn nói còn không được lưu loát. Tại sao Chúa lại chọn ông – tại sao là lúc này?
Môi-se đã đi từ chỗ ‘Chúa dùng tôi là phải lắm’ đến ‘Tôi là ai mà Chúa dùng tôi?’. Và với sự thay đổi đó, ông đã chứng minh mình sẵn sàng.
Chúa đã hủy phá sức mạnh của Môi-se để ông học được ai mới thực sự là người nắm quyền. Chúa không cần Môi-se; Môi-se cần Chúa. Và chiến lược của Môi-se phản ánh thái độ mới của ông. Ông không tiến vào Ai Cập với một chiến lược quân sự công phu. Ông không tiến vào với một kho vũ khí tinh vi để trang bị cho một dân nô lệ nổi dậy. Môi-se đi khập khiễng, nói lắp, cầm một cây gậy — nhưng qua ông, Chúa sẽ lật đổ quốc gia hùng mạnh nhất thế giới và giải cứu dân Ngài. Chúa chọn Môi-se của 80 tuổi chứ không phải 40 tuổi, vì càng lớn tuổi Môi-se càng biết sự yếu đuối của ông chính là nền tảng cho sức mạnh của Chúa.
Chúa chọn Môi-se của 80 tuổi chứ không phải 40 tuổi, vì càng lớn tuổi Môi-se càng biết sự yếu đuối của ông chính là nền tảng cho sức mạnh của Chúa.
Chúa không cần chúng ta phải gây ấn tượng. Ngài dùng những bình đất tan vỡ (II Cô. 4:7), là những người, giống như Môi-se, hỏi rằng: "Tôi là ai mà Chúa sử dụng tôi?" Và chính lúc đó - lúc xưng nhận mình yếu đuối - sức mạnh của ông trở nên trọn vẹn, vinh quang được hiển lộ, ân điển được tỏa ngời (II Cô. 12:9–10). Tiếp nhận điều này sẽ giải phóng chúng ta ra khỏi việc cố gắng hành xử giống Chúa. Chúng ta không cần phải tự quản cai cuộc sống của mình hay kiểm soát mọi thứ trong tay nữa, nhưng được an nghỉ trong kế hoạch của Đức Chúa Trời chí cao. Bởi đó, chúng ta có thể đợi.
Giữ mình yếu đuối để kinh nghiệm sức mạnh thật
Có thể bạn được Chúa ban cho một số ân tứ đặc biệt. Nhưng hãy cẩn thận: những ân tứ đó có thể là điều ngăn trở bạn sâu nhiệm hơn trong mối quan hệ với Chúa, và không kết quả trong hội thánh địa phương, nhà riêng hay xóm giềng của bạn nếu ẩn chứa trong đó sự kiêu ngạo.
Bạn sẽ nương dựa nơi ai? Hãy đặt sự vững tin của hiện tại và hy vọng về tương lai trong tay năng quyền của Đức Chúa Trời, là Đấng luôn giữ mọi lời Ngài đã phán hứa.
Bài: Caleb Brasher; Dịch: Tiểu Nguyên
(Nguồn: thegospelcoalition.org)
bình luận