Tại sao đời sống Cơ Đốc được so sánh như một cuộc đua?
Oneway.vn – Nhiều phân đoạn trong Kinh Thánh mô tả đời sống Cơ Đốc như một cuộc đua hoặc cuộc thi đấu thể thao (xem 1 Ti-mô-thê 4:7–8; Ga-la-ti 5:7; Hê-bơ-rơ 12:1; Gia-cơ 1:12).

Những điểm tương đồng thì rất nhiều: cả hai đều đòi hỏi sự chú tâm và nỗ lực, cả hai đều cần sự từ bỏ chính mình và kiên trì. Cả hai đều có đích đến rõ ràng để theo đuổi. Đích đến trong cuộc đua thuộc linh của người Cơ Đốc là trở nên môn đồ của Đấng Christ. Khi đã biết được mục tiêu, chúng ta bắt đầu từng bước tiến đến.
Không giống như một cuộc thi thể thao thông thường, cuộc đua của người Cơ Đốc kéo dài suốt đời. Nếu bạn vẫn còn sống, nghĩa là bạn vẫn chưa kết thúc. Bạn vẫn còn thời gian để tiếp tục tiến về phía trước và giành chiến thắng. Có thể bạn bước vào vạch xuất phát với nhiều hối tiếc về những thất bại cá nhân, gia đình hay thuộc linh. Có thể bạn đã vấp ngã ngay từ khi bắt đầu. Có thể bạn đang bắt đầu muộn. Nhưng Đức Chúa Trời có thể giúp bạn bù đắp thời gian đã mất. Ngài có thể giúp bạn tăng tốc ở nửa sau của cuộc đua và vượt qua quãng đường nhiều hơn trong thời gian ngắn hơn những người chạy trung bình:
“Tôi tin chắc rằng Đấng đã bắt đầu làm việc lành trong anh em sẽ làm trọn việc ấy cho đến ngày của Đấng Christ Jêsus.”
– Phi-líp 1:6
Mối liên hệ của chúng ta với Đức Chúa Trời bắt đầu từ chính Ngài. Sứ đồ Phao-lô nói rằng điều gì Đức Chúa Trời khởi sự thì Ngài sẽ hoàn thành. Những gì Ngài khởi xướng, Ngài sẽ đem đến hồi kết. Đức Chúa Trời muốn chúng ta dự phần trong sứ mạng của Ngài – đó là làm cho danh Ngài được biết đến bằng cách khiến dân sự của Ngài trở nên giống Con Ngài. Ngài luôn giúp chúng ta hoàn thành điều đó. Đôi khi có vẻ như Ngài đang không làm gì cả và mọi việc đều do chúng ta lo liệu, nhưng thực ra, Ngài thường âm thầm hành động phía sau để dẫn chúng ta đến vạch đích.
Phao-lô hiểu rõ thế nào là kiên trì. Ông cũng biết cách buông bỏ quá khứ. Ông từng có quá khứ tăm tối – bức hại Hội Thánh. Nhưng một ngày kia, trên đường đến Đa-mách, ông gặp Đấng Christ. Cuộc gặp gỡ ấy đã biến đổi cả cuộc đời ông. Phao-lô hiểu sự khôn ngoan của việc quên đi cả thất bại lẫn thành công. Ông viết:
Thưa anh em, tôi không nghĩ rằng mình đã đoạt được rồi – Phi-líp 3:13
Phao-lô mang tâm thế của một môn đồ sống vì Vương quốc. Ông buông bỏ những gì phía sau và chăm chú hướng về đích. Người chạy đua không thể chiến thắng nếu cứ ngoái nhìn lại. Họ phải nhìn về vạch đích. Bạn không thể thay đổi ngày hôm qua, nhưng bạn có thể thay đổi ngày mai. Đừng để người khác ngăn bạn chạy cho Chúa. Đừng để người khác làm bạn phân tâm khỏi việc tìm kiếm sự đẹp lòng Ngài.
Thật ra, nếu bạn đã thuộc về Chúa Jêsus, được Đức Chúa Trời ưng thuận. Khi bạn tin vào Phúc Âm, Đức Chúa Trời đổi mọi tội lỗi trong quá khứ, hiện tại và tương lai của bạn để nhận lấy đời sống trọn vẹn trong Con Ngài. Giờ đây bạn ở trong Đấng Christ, nên khi Đức Chúa Trời nhìn bạn, Ngài không thấy quá khứ bạn – Ngài thấy sự công chính hoàn hảo của Chúa Jêsus. Ngài không bận tâm về thất bại trong quá khứ, vì Ngài có cách lạ lùng để biến cả thất bại thành điều ích lợi.
Đức Chúa Trời có một mục đích cho đời bạn, một kế hoạch để bạn sống trọn, một kế hoạch riêng biệt được thiết kế dành riêng cho bạn. Bạn tiến gần đến mục tiêu ấy bằng cách mỗi ngày điều chỉnh suy nghĩ, thái độ và hành động của mình cho phù hợp với Lời Ngài và ý muốn Ngài. Hãy trung tín trong việc nhỏ, rồi Ngài sẽ đặt bạn cai quản việc lớn (xem Ma-thi-ơ 25:21). Nếu bạn lỡ tay đánh rơi trái bóng hay bỏ lỡ một pha tranh bóng, đừng đổ lỗi cho người khác hay chính mình. Đừng ngồi ngoài đường đua. Hãy đứng dậy, xưng nhận thất bại với Đức Chúa Trời, ăn năn, buông bỏ, và bước tiếp với sự hiểu biết rằng quá khứ không định nghĩa bạn. Vì bạn đã được chấp nhận và tha thứ, bạn đang sống trong sự chấp thuận của Ngài.
Sống trong sự chấp thuận của Đức Chúa Trời sẽ sinh ra bông trái thuộc linh – là bằng chứng bên ngoài của sự biến đổi nội tâm do công việc của Ngài trong chúng ta. Giống như một người tập tạ: những giờ trong phòng gym sẽ biểu hiện ra bên ngoài thành cơ bắp và hình thể. Tương tự, sự rèn luyện thuộc linh xảy ra khi bạn buông bỏ quá khứ và chịu trách nhiệm cho tội lỗi cũng như sự phát triển thuộc linh của mình. Những “bông trái” này có thể bao gồm sự kiên nhẫn, khoan dung, tiết độ, yêu thương, siêng năng, khả năng lãnh đạo, khôn ngoan, ân điển, và nhiều đức tính khác – dẫn đến phần thưởng đời đời.
Đối với Phao-lô, kết quả thuộc linh bắt nguồn từ sự tự chủ. Ông nói:
“Tất cả các vận động viên phải tự kỷ luật trong mọi sự. Họ chịu vậy để được mão miện hay hư nát. Nhưng chúng ta chịu vậy để được mão miện không hay hư nát. 26Cũng vậy, tôi chạy, chẳng phải là chạy không mục đích; tôi đánh, chẳng phải là đánh vào không khí. Nhưng tôi đãi thân thể tôi cách nghiêm khắc, bắt nó phải phục, e rằng sau khi tôi giảng dạy cho người khác, mà chính mình lại bị loại bỏ chăng.” – 1 Cô-rinh-tô 9:25–27
Những vận động viên giỏi nhất luôn có sự tự chủ. Trong thời Phao-lô, từ “tự chủ” được dùng để chỉ những vận động viên kiêng rượu, đồ ăn có hại và dục vọng trước khi thi đấu. Họ hiểu rằng để chiến thắng, cơ thể họ phải đạt hiệu suất tối đa. Họ đầu tư vào bản thân để giành giải thưởng.
Phần thưởng trong cuộc đua thuộc linh nằm ở phía trước. Trốn trong quá khứ chỉ khiến chúng ta tập trung vào nơi sai lầm. Nó làm chúng ta chìm trong xấu hổ và tội lỗi thay vì nghỉ yên trong sự chấp thuận của Chúa Jêsus và sự tin cậy rằng Ngài sẽ hoàn tất công việc Ngài đã khởi sự. Chúng ta cần siêng năng và tự chủ để buông bỏ quá khứ và chạy tiếp cuộc đua phía trước.
bình luận