Chọn con đường nào khi cả hai đều tốt?

Dưỡng linh
09:20 11/11/2019

Oneway.vn - Mục sư John từng phải vật lộn với một quyết định lớn: Ông có nên rời khỏi học viện với tư cách giáo sư để tiếp quản mục vụ toàn thời gian không?
Chúng ta có một câu hỏi từ thính giả tên là Vanessa, và tôi nghĩ nó có liên quan đến câu chuyện của mục sư: “Xin chào, Mục sư John. Câu hỏi của tôi là: Chúa có kế hoạch cụ thể cho cuộc đời tôi không, hay tôi có quyền tự do lựa chọn những gì tôi muốn làm và Chúa sẽ làm việc qua đó? Hai lựa chọn nghề nghiệp tốt đẹp đang ở trước mặt tôi. Không cái nào là xấu hay tội lỗi. Khi phải đối mặt với hai lựa chọn tốt đẹp, mục sư đã đưa ra quyết định như thế nào trong sự hướng dẫn của Chúa?”

Một đêm tháng 10 năm 1979, Chúa đã làm một công việc tuyệt vời như thế trong cuộc đời tôi. Thật đáng kinh ngạc. Thật là một đêm đáng nhớ.

Sáu bước để thẳng tiến trên con đường của bạn

Vanessa, ý muốn tối cao của Chúa trên đời sống bạn sẽ xảy ra bất kể như thế nào đi nữa. Lòng người toan định đường lối mình; Song Đức Giê-hô-va chỉ dẫn các bước của người. (Châm ngôn 16: 9). Hãy áp dụng cho chính bạn. Bạn có kế hoạch; nhưng Chúa là Đấng chỉ dẫn. Lên kế hoạch là điều tốt, nhưng Chúa mới là Đấng quyết định. Ý muốn mà Ngài mặc khải cho chúng ta là những gì Ngài ra lệnh chúng ta làm trong Kinh Thánh. Bạn phải luôn theo đuổi điều đó - luôn luôn.

- Thực hiện mục tiêu của mình: hoàn toàn thánh khiết trong mọi khía cạnh cuộc sống.

- Đắm mình trong Lời Chúa, định hình bản thân bởi Kinh thánh.


- Hiểu biết chính mình, hiểu cách Chúa tạo ra mình, những ân tứ thuộc linh của mình.


- Nhận thức nhu cầu của thế giới.


- Dâng tất cả những điều này trong lời cầu nguyện mỗi ngày, cầu xin sự khôn ngoan và dẫn dắt của Chúa (Thi thiên 25).


- Sống hiệp một trong cộng đồng yêu thương, để mỗi bước trên đường đi, luôn có lời khuyên, sự nhắc nhở, an ủi của những anh em cùng niềm tin.

Với 6 bước trên, sẽ có những thời khắc quan trọng trong cuộc sống khi hai con đường ở trước mặt, và không con đường nào là tội lỗi cả.

Giáo sư hay Mục sư?

Khoảnh khắc quan trọng đối với tôi - khoảnh khắc quan trọng nhất cuộc đời tôi - là nửa đêm ngày 14 tháng 10 năm 1979. Hãy tìm hiểu cách Chúa sử dụng cuộc đấu tranh của tôi, điều đó có thể làm sáng tỏ những tranh đấu của chính bạn.

Tôi đang là giáo sư Kinh Thánh tại Đại học Bê-tên. Tôi đã làm việc ở đây được 6 năm, và câu hỏi là: Tôi sẽ rời bỏ công việc rất hạnh phúc và lợi ích này để trở nên một mục sư - điều mà trước đây tôi chưa từng có? Đó là hai lựa chọn tốt, phải không? Vì vậy, đây là những gì tôi đã viết:

“Tối nay, tôi cảm thấy sự thôi thúc mạnh mẽ hơn bao giờ hết để quyết định từ chức tại Bê-tên và bắt đầu thực hiện một mục vụ mới. Tôi bị mê hoặc bởi sự hiện hữu Chúa và năng quyền của tiếng phán Ngài để tạo ra những con người đích thực. Và tôi thật sự tin rằng, Chúa đã biến tôi thành chiếc bình đong đầy Lời Ngài, để khi bình tôi đổ vào mọi người, Lời Ngài sẽ biến đổi họ. Nhưng tôi không hoàn toàn bị mê hoặc. Tôi biết tôi sẽ tuyệt vọng khi trở thành mục sư. Tôi sẽ tuyệt vọng khi mọi chuyện không theo ý mình. Tôi sẽ tuyệt vọng trong các nghiên cứu và bài giảng. Tôi sẽ tuyệt vọng với những công việc hành chính cằn cỗi.

Sau đó tôi sẽ mất những gì? Tôi sẽ mất đi nhiệm vụ đơn giản và thói quen trong trường đại học. Cuộc sống và thời gian của riêng tôi sẽ giảm đi nhiều.

Tôi sẽ mất đi những buổi học thoải mái, không bị xáo trộn và những giờ giải trí tự do.

Tôi sẽ mất đi sự yên tĩnh khi nghiên cứu và những giờ thảo luận thú vị.

Tôi sẽ mất trách nhiệm đồng nhất trước giờ và sẽ bị cuốn theo hàng tá nhiệm vụ khác nhau, nhiều trong số đó sẽ gây khó chịu.

Tôi sẽ mất đi những cảm hứng của một nhà nghiên cứu thần học và đổi lại là chức vụ mang nước sự sống đến cho người đói khát.

Tôi sẽ mất gần như toàn bộ nghề nghiệp chuyên ngành thần học của mình.

Tôi sẽ mất đi cảm giác an nhàn khi nghĩ rằng không có thất bại. Nếu tôi thất bại với sinh viên, họ sẽ quên đi nhanh chóng. Nhưng trong một Hội Thánh, tôi phải suy nghĩ về khả năng mọi người sẽ trở nên bất mãn, không giành được ai cho Đấng Christ, hay những thù hận cũ vẫn chưa được giải tỏa.

Nếu tôi chỉ nghĩ về tất cả những thứ tồi tệ, thì tôi đã tuyệt vọng rồi. Nhưng đây có phải là cách để đưa ra lựa chọn không? Đức tin là gì nếu bạn không tin tưởng vào công việc biến đổi của Thánh Linh thông qua chức vụ này?

Tôi nghĩ những gì đã xảy ra đều dần làm sáng tỏ những giá trị cao nhất của tôi và cách hiệu quả nhất để đạt được chúng. Để thấy lời của Chúa gây dựng nên những người có đức tin lớn và tình yêu vĩ đại. Đó là lý do tại sao Phao-lô ở lại và không ra đi cho Đấng Christ: Trong sự tin chắc đó, tôi biết rằng tôi sẽ cứ còn lại và ở với hết thảy anh em, để giúp đức tin anh em được tấn tới và vui vẻ (Phi-líp 1:25). Đây là cách ông tôn vinh Đấng Christ qua đời sống ông, và đó cũng là mục tiêu lớn nhất của tôi: khiến Đấng Christ trở nên vĩ đại và tôn vinh Ngài trên khắp thế giới và cả nước thiên đàng bằng cách biến đổi mọi người trở nên con người mới trong tình yêu và đức tin thông qua Lời Chúa và Thánh Linh.

Thật đã từng có một khoảnh khắc thiếu quyết đoán như vậy, khiến tôi cảm thấy trên bờ vực khi đứng giữa hai sự lựa chọn - mà cả hai đều tốt đẹp. Sự phân vân này sẽ tiếp tục dằn xé tôi, nên tôi sẽ tìm kiếm lời khuyên và cầu nguyện. Và tôi biết tôi muốn bên nào giành chiến thắng: Mục vụ.”

Chúa sẽ hướng dẫn

Đêm hôm ấy, trước khi đi ngủ, có lẽ một giờ sau, tôi đã đưa ra sự lựa chọn của mình. Và việc còn lại là để xem vợ tôi - Noël có cảm thấy như tôi hay không, và vâng, cô ấy cũng cảm thấy chính xác như vậy.

Vào tháng 6 năm sau đó, chúng tôi bắt đầu mục vụ 33 năm tại Bết-lê-hem. Đó là những việc đã xảy ra với tôi. Chúa là thành tín. Vì vậy, Vanessa, Ngài sẽ hướng dẫn bạn.

 

Bài: John Piper, dịch: Jennie

(nguồn: desiringgod.org)

bình luận

Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này