Sẽ thế nào khi yêu một cô gái ung thư?

Lời chứng
04:28 03/03/2020

Oneway.vn - “Ian, hãy bước đi với cô ấy mỗi ngày”.

Giọng nói nhỏ nhẹ vang lên bên tai tôi giữa con phố đông đúc của thành phố Hồ Chí Minh, khi tôi vừa kết thúc chuyến công tác.

“Nhưng Chúa ơi, làm sao con có thể làm điều đó? Con chưa được trang bị để đối phó với tình huống này. Con vẫn đang trong quá trình chữa lành và chưa sẵn sàng bước vào mối quan hệ với Seets”.

“Hãy cứ bước đi, Ian. Ta sẽ giúp con.”

Tôi không biết rằng mọi việc sau đó đều diễn ra để dẫn đến khoảnh khắc ấy. Ngay cả khi vật lộn với một tương lai mập mờ đang chờ đợi tôi và Seets, tôi không biết rằng Chúa đang đưa tôi vào hành trình chữa lành và phục hồi.

Tôi đã gặp Seets thông qua ứng dụng hẹn hò Coffee Meets Bagel vào tháng 2 năm 2019. Những cuộc trò chuyện thông thường tiến triển thành những câu chuyện sâu sắc hơn về đức tin và cuộc sống, và tôi sớm bị cô gái kính sợ Chúa này ‘mê hoặc’. Tôi dám nói rằng cô ấy cũng cảm thấy như vậy về tôi.

Nhưng giá như Seets biết rằng Ian hiền lành và tốt bụng của cô cũng phải vật lộn với nỗi sợ hãi, đổ vỡ và tự ti.

Từ khi còn nhỏ, tôi được biết đến như một người “đa năng”. Luôn sẵn sàng phục vụ Chúa và yêu thương người khác. Áp lực phải thể hiện bản thân sớm đã gây ra một gánh nặng cảm xúc cho tôi khi cố che giấu những tội lỗi bí mật, dần dần khiến tôi không còn tôn trọng bản thân và cảm thấy mình không có giá trị.

Có những ngày tôi nhìn vào gương và cảm thấy ghê tởm kẻ đang nhìn chằm chằm mình. Tôi rất muốn giữ vững danh tiếng và chức vụ của mình, nhưng sự kìm kẹp của tôi đối với chính bản thân mình đã bắt đầu nới lỏng, mặc dù tôi đã cố gắng hết sức.

Dù mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp với Seets, chiếc vỏ bọc hoàn hảo rạn nứt khi tôi bắt đầu phát triển tình cảm với một cô gái khác mà tôi quen cùng một lúc. Đối mặt với tình huống này, điều đúng đắn cần làm rõ ràng là: tạm dừng và sắp xếp mọi thứ với cả hai bên trước khi tiếp tục.

Tuy nhiên, do thiếu quyết đoán và sợ hãi, tôi đã chọn con đường tồi tệ nhất. Không muốn làm tổn thương cả hai bên (hoặc tôi nghĩ vậy), tôi tiếp tục đùa giỡn với tình cảm mâu thuẫn của mình, hy vọng cuộc xung đột sẽ tự giải quyết một cách kỳ diệu! Sai lầm này dẫn đến sai lầm khác và tôi sớm vướng vào cả mạng lưới che đậy và dối trá.

Không cần phải đoán những gì đã xảy ra sau đó: tôi bị phát hiện, danh tiếng tan vỡ. Đáng tiếc nhất, cả Seets và cô gái kia đều mất niềm tin nơi tôi và tổn thương sâu sắc.

Nhưng Seets vẫn tiếp tục ở bên cạnh tôi mặc cho tất cả những gì đã xảy ra. Vì xấu hổ, tôi không dám nói chuyện với cô ấy, nhưng cô ấy chủ động nói với tôi rằng: “Em sẽ chờ đợi, Ian. Hãy cứ bình an làm những việc anh cần”. Tôi cảm thấy không xứng đáng với tình yêu của cô ấy, nhưng dù sao cô ấy vẫn tiếp tục cho tôi thấy ân điển.

Mớ hỗn độn này chỉ là khởi đầu của công việc cứu chuộc Chúa dành cho tôi. Khi nhận ra giá trị bản thân rỗng không và hình ảnh xây dựng bấy lâu nay đã sụp đổ, tôi mới có không gian để nhận được ân điển dồi dào.

Nhiều tuần trôi qua trước khi tôi bắt đầu nói chuyện lại với Seets. Sợ làm tổn thương cô ấy hơn nữa, tôi rất thận trọng và thường tránh nói về cảm xúc của tôi cũng như mối quan hệ của chúng tôi. Tuy nhiên, trong sự tốt lành và ân điển Chúa, tình yêu thương và chăm sóc lẫn nhau bắt đầu bén rễ.

Ở chính nơi tôi đã từng bị tổn thương trước đây, sự quan tâm chân chính đã bắt đầu sinh ra và phát triển thành tình cảm tin kính. Vào cuối tháng 7, trước khi tôi bay đến thành phố Hồ Chí Minh cho chuyến công tác kéo dài một tuần, chúng tôi đã ngồi xuống để xác định mối quan hệ. Chúng tôi xác nhận mình đã dành tình cảm cho nhau, và vì thế mong muốn được phát triển thành một cặp vợ chồng.

Tuy nhiên, có biến cố lớn trong lần này. Seets phát hiện có một khối u ở ngực vào đầu tháng 6. Khối u không biến mất nên cuối cùng cô đã tầm soát để xác định bản chất của nó. Liệu nó là khối u lành tính hay ác tính? Nếu là ác tính, nó sẽ tác động lớn đến các kế hoạch tương lai của chúng tôi.

Tôi cảm thấy mình vẫn còn mới mẻ trên hành trình phục hồi cảm xúc, vậy mà giờ một việc còn hơn cả thách thức lại sắp xảy ra!

Kết thúc cuộc trò chuyện hôm đó, chúng tôi quyết định đặt niềm tin nơi Chúa, Đấng đã đưa chúng tôi đến với nhau và tiến lên phía trước. Chúng tôi đồng ý bắt đầu hẹn hò nghiêm túc khi tôi trở về.

Hai ngày sau khi tôi đến Hồ Chí Minh, Seets gọi cho tôi. Cô ấy đã nhận được kết quả tầm soát. Đó là ung thư ngực ác tính giai đoạn ba. Ban đầu tôi sốc. Sau đó cảm giác bất công ập đến. Chúa ơi, sao Ngài có thể làm điều này với Seets? Cô ấy không hề làm gì để đáng bị như vậy. Làm sao chuyện này có thể công bằng với cô ấy?

Tôi vật lộn với nhiều cảm xúc, cộng thêm cảm giác bất lực khi không được ở bên Seets lúc này. Đồng thời, tất cả những cảm giác sợ hãi, thiếu thốn và bất an quen thuộc bắt đầu xuất hiện trong suy nghĩ và cảm xúc của tôi.

Ung thư không giống như sốt hay cúm. Ngoài việc ảnh hưởng đến sức khỏe lâu dài, mọi khía cạnh như tài chính và kế hoạch hóa gia đình phải được xem xét cẩn thận. Đối với người ngoài, Seets và tôi chưa kết hôn cũng chưa đính hôn. Có dễ dàng hơn không nếu ra đi khi tôi vẫn còn cơ hội?

Sâu thẳm trong lòng, tôi biết Chúa đã kêu gọi tôi yêu cô gái này bằng cả trái tim, tâm trí và sức lực. Dù trong lúc bệnh tật và khỏe mạnh, dù tốt hay xấu, Ngài mong muốn tôi trở thành bạn đồng hành của cô ấy trên hành trình phía trước. Nhưng hãy nhớ rằng tôi đã làm cô gái này tổn thương sâu sắc chỉ vài tháng trước. Nếu tôi lại làm tổn thương cô ấy thì sao?

Lúc ấy, Chúa thì thầm với trái tim đau đớn của tôi vào ngày công tác cuối cùng.

“Ian, hãy bước đi với cô ấy mỗi ngày. Hãy cứ bước đi, Ian. Ta sẽ giúp con”.

Trong khoảnh khắc đó, ân điển Ngài đã truyền cho tôi niềm tin chắc chắn và lòng can đảm. Chúa không cho tôi một tầm nhìn hoàn hảo về tương lai, hay giúp tôi tự tin vào khả năng bản thân mình trở thành người phối ngẫu tốt đẹp. Thay vào đó, Chúa đang kêu gọi tôi tin cậy Ngài, Đấng nắm giữ tương lai.

Ngày 1 tháng 9 năm 2019, tôi chính thức ngỏ lời mong Seets làm bạn gái tôi.

Đã năm tháng kể từ khi chúng tôi bắt đầu bước đi cùng nhau trên hành trình đức tin đầy những khoảnh khắc yêu thương và thời gian quý giá. Tất nhiên, Seets và tôi vẫn trải qua  những bất đồng và cãi vã như hầu hết các cặp đôi. Và việc điều trị ung thư đã khiến chúng tôi phải trả giá bằng thể chất lẫn tinh thần.

Nhưng Chúa đã và vẫn tiếp tục thành tín cho đến ngày nay. Điều mà tôi học được là: Khi Chúa kêu gọi, Ngài sẽ cung cấp. Và Ngài cung cấp không theo mong đợi của con người chúng ta, nhưng theo sự giàu có vô tận của Ngài. Thật vậy, Ngài là Đức Giê-hô-va Di-rê, Đấng hằng chu cấp cho tôi.

Chúng tôi đã được gia đình, bạn bè và thậm chí nhiều người lạ chúc phúc. Chúng tôi được  chia sẻ những câu chuyện về chiến thắng và đấu tranh. Ngay cả khi mỗi ngày đều là một cuộc chiến, chúng tôi vẫn mạnh mẽ khi cùng đi với Chúa, và đi cùng nhau.

Tôi vẫn luôn ngạc nhiên khi nghĩ về việc chúng tôi đã đi được bao xa trong thời gian ngắn như vậy. Từ nơi đau thương và phản bội đến nơi chữa lành và trưởng thành. Tôi biết rằng những gì chúng tôi chia sẻ và tận hưởng hôm nay chỉ có thể là nhờ ân điển Chúa.

Con đường chữa lành và phục hồi vẫn chưa kết thúc. Những thất bại trong quá khứ của tôi có ám ảnh tôi không? Vâng, có. Tôi có đấu tranh với cảm giác thiếu thốn và tự ti không? Chắc chắn là như vậy.

Con đường thánh là một con đường hẹp. Chúng ta được mời gọi hãy yêu Chúa, yêu người và làm điều tốt. Nhưng tất cả chúng ta đều bỏ lỡ các dấu hiệu. Tôi đã bỏ lỡ vô số lần. Nhưng ân điển lớn lao vẫn tìm đến tôi trong những giây phút khốn khổ. Lòng thương xót sẵn dành cho tôi trong những lúc thiếu thốn. Và những tháng qua đã cho tôi thấy tấm lòng tan vỡ được khôi phục như thế nào. Con đường hẹp, nhưng lại vô cùng rộng.

Dành cho những chàng trai trẻ: đấu tranh là có thật. Áp lực phải hành động theo hàng loạt tiêu chuẩn xã hội, mọi lúc mọi nơi. Một người đàn ông không thể nào tỏ ra yếu đuối và dễ tổn thương, đúng không? Làm sao chúng ta có thể bảo vệ và mang đến cuộc sống ổn định cho những người thân yêu nếu chúng ta yếu đuối?

Tuy nhiên, tôi nói với bạn như một người đồng hương trên con đường cuộc sống: bạn có quyền yếu đuối. Trái ngược với những gì xã hội này nói với chúng ta, chính trong những giây phút yếu đuối ấy, ân điển và sức mạnh Chúa mới có thể tìm đến chúng ta.

Lời của Charles Spurgeon nhắc nhở và khích lệ tất cả chúng ta: “Chúa không cần sức mạnh của bạn: Ngài đã có quá nhiều sức mạnh rồi. Nhưng Chúa cần điểm yếu của bạn: Ngài không có điểm yếu, và Ngài khao khát dùng những yếu đuối của bạn như công cụ trong bàn tay mạnh mẽ của chính Ngài. Bạn sẽ trao điểm yếu của mình cho Chúa để nhận được sức mạnh từ Ngài chứ?”

Trong mắt Chúa, có lẽ “ít hơn” lại là “nhiều hơn” bao giờ hết.

 

Bài: Ian Ng, dịch: Nhạn Võ

(nguồn: thir.st)

bình luận

Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này