Một bộ áo quần dơ bẩn hay một tâm hồn đẹp?

Dưỡng linh
02:52 01/12/2020

Oneway.vn - Vợ chồng chúng tôi bước vào nhà hàng cùng cậu con trai 2 tuổi. Tội đặt Erik ngồi trên ghế, khung cảnh xung quanh mọi người đang lặng lẽ ăn uống và nói chuyện.

Bỗng nhiên, Erik hét lên và nói "Xin chào". Cậu bé vỗ đôi bàn tay mũm mĩm lên chiếc ghế, đôi mắt Erik hí lại vì những nụ cười trên khuôn mặt, cả người cậu bé chẳng thể yên, vặn mình và cười khúc khích vì vui sướng.

Tôi nhìn xung quanh và phát hiện lý do khiến con trai tôi vui như vậy. Đó là một người đàn ông với chiếc quần rộng thùng thình, cũ kỹ và ngón chân thò ra khỏi đôi giày rách rưới. Áo sơ mi của ông ta rất bẩn, râu tóc luộm thuộm và hình như đã lâu chưa gội. Hai tay ông ấy vẫy vẫy hướng về phía con tôi.

"Chào cậu bé! Chào con trai! Ta nghe rồi, cậu bạn", người đàn ông đó đang nói chuyện với con trai Erik của tôi.

Tôi và chồng nhìn nhau, "Chúng ta phải làm gì?"

Erik tiếp tục cười và nói: "Chào, chào!”. Mọi người trong nhà hàng đều chú ý và nhìn chúng tôi rồi lại nhìn về hướng người đàn ông.

“Lão già đang gây phiền toái với đứa con xinh đẹp của tôi”, tôi lẩm nhẩm.

Bữa ăn của chúng tôi được dọn ra và người đàn ông kia bắt đầu hét lên từ phía bàn bên kia, "Bạn thích ăn bánh ngọt không? Bạn có biết ú òa không? Này, nhìn này, cậu bé biết ú òa cơ đó. Ú...oà!"

Chẳng một ai trong nhà hàng nghĩ ông già này dễ thương. Rõ ràng là ông ta đã say.

Tôi và chồng xấu hổ và cứ thế ngồi ăn trong im lặng, ngoại trừ Erik.

Cuối cùng thì chúng tôi cũng đã xong bữa ăn và nhanh chóng bước ra cửa. Chồng tôi đi lấy xe và bảo tôi gặp anh ấy ở bãi đậu xe.

Bàn ăn của người đàn ông này ở ngay cửa, nơi tôi và Erik phải bước ra, tôi thì thầm "Lạy Chúa, xin cho con ra khỏi đây trước khi ông già này tiếp tục bắt chuyện với Erik”.

Khi tiến đến gần người đàn ông, tôi cố quay lưng để tránh mặt, nhưng khi tôi làm vậy thì phía sau lưng tôi, đôi bàn tay Erik hướng về phía người đàn ông, trong tư thế "bế con đi".

Trước khi tôi có thể ngăn con trai, Erik đã đẩy mình khỏi tay tôi và luồn người vào đôi tay của người đàn ông. Thật khó để tin, một người đàn ông hôi hám, già cả nhưng đứa trẻ không hề ngần ngại và thể hiện tình yêu thương sâu sắc đến vậy.

Erik trong một hành động hoàn toàn tin tưởng, yêu thương đã dụi chiếc đầu nhỏ bé của mình lên bờ vai rách rưới của người đàn ông. Đôi mắt người đàn ông nhắm lại, và tôi thấy những giọt nước mắt đọng dưới hàng mi của ông ấy. Đôi bàn tay già nua, nhiều vết bẩn, thấy rõ sự khốn khổ và vất vả ấy đang nâng niu con tôi. 

Ông già lắc lư và ôm Erik vào lòng, đôi mắt ông ta mở ra và nhìn thẳng vào tôi. Ông nói với giọng ra lệnh chắc nịch, "Hãy chăm sóc thật tốt đứa bé này".

Cổ họng tôi giống như bị chặn lại bởi một thứ gì đó, tôi cố để nói thành tiếng, “Vâng! Tôi... sẽ”

Ông cố gắng gỡ đôi tay của Erik ra khỏi ngực mình, một cách miễn cưỡng, như thể ông đang rất đau. Tôi ẵm lại đứa trẻ, và người đàn ông nói, "Nguyện Chúa ban phước cho cô, cảm ơn cô đã tặng cho tôi món quà Giáng sinh thật tuyệt”.

Với Erik trong vòng tay, tôi chạy ra bãi đậu xe. Chồng nhìn tôi và hỏi có chuyện gì sao tôi lại khóc như vậy, nói không nên lời, cứ ôm chặt Erik và tôi cầu nguyện, "Chúa ôi, Chúa ôi, xin tha thứ cho con". Thật, tôi vừa chứng kiến ​​tình yêu của Đấng Christ được thể hiện qua sự ngây thơ của một đứa trẻ, không tội lỗi, không phán xét; cùng một người, nhưng đứa trẻ nhìn thấy một tâm hồn đẹp đẽ còn người mẹ như tôi lại nhìn thấy một bộ áo quần dơ bẩn.

bình luận

Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này